Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:59:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoại tổ mẫu cho tiền tiêu xài thoải mái
Giọt m.á.u nhanh chóng hòa .
Quản gia lau m.á.u chủy thủ đế giày, tra chủy thủ vỏ, hành lễ với lão phu nhân.
“Lão phu nhân, hai quả thực là con.”
Y xoay bà Châu: “To gan bà Châu, dám lừa gạt phu nhân Hầu phủ, thấy ngươi sống còn kiên nhẫn nữa !”
Bà Châu sợ đến rống lên, Diệp Thanh Thanh một bên, cũng lo lắng đến mức vội vã lau nước mắt.
Nàng cứ thế đ.á.n.h liên tục , rống: “Đều tại ngươi, đều tại ngươi, cứ nhất định tham lam phú quý Hầu phủ, bây giờ , đây!”
Bà Châu như từ trong mộng tỉnh giấc.
Nàng nữ nhi, dậy, quỳ gối tiến vài bước về phía lão phu nhân:
“Cầu lão phu nhân minh giám, Thanh Thanh nàng gì cả, đều là chủ ý của , là chủ ý của , lão phu nhân phạt thì cứ phạt ! Cầu buông tha cho Thanh Thanh.”
“Nàng ?
Nàng nàng là nữ nhi ngươi, là nàng là thiên kim Hầu phủ?
Ngưỡng cửa Hầu phủ từ khi nào thấp đến thế, ngay cả loại thứ tầm thường cũng dám mạo nhận tiểu thư Hầu phủ!”
Nói đến đây, lão phu nhân quản gia.
Khiến y trong lòng giật thót.
“Tô Trung, chuyện giao cho ngươi xử lý, thấy bọn chúng thêm một nào nữa, cũng bọn chúng thêm một chữ nào.”
Nói xong, lão phu nhân xoay sân Tiêu gia.
Những còn cũng theo .
Mãi đến lúc , những dân làng tin đồn đến xem náo nhiệt mới thở phào nhẹ nhõm.
“Vẫn là phu nhân Hầu phủ, việc dứt khoát nhanh gọn như !”
“Lúc bà chuyện, ngay cả một thở mạnh cũng dám.”
“ , còn nắm trong tay một nắm hạt dưa, mà một hạt cũng dám ăn!”
Mẹ Quế Hoa , ‘rắc’ một tiếng, c.ắ.n vỡ hạt dưa đầu tiên trong ngày.
“Quả nhiên là từng trải qua đại sự! Khác biệt, thật sự khác biệt!”
Các phụ nữ tấm tắc khen ngợi.
Bà Châu còn cầu xin tha thứ, hướng trong sân cao giọng gọi: “Lão phu nhân, tha… ô ô ô ô!”
Miệng nàng lập tức một miếng vải rách chặn .
Diệp Thanh Thanh cũng thoát khỏi, sắc mặt vốn tái nhợt của nàng , giờ đây trắng như tờ giấy, trông như bất cứ lúc nào cũng thể thở nổi, bỏ mạng.
Tô Trung tâm trạng , bởi vì chuyện xử lý quá khó coi.
Một mặt là vì y quá vội vàng, mặt khác, cũng là vì bà Châu cố ý che giấu.
Thế là Tô Trung trút tức giận lên bà Châu.
“Đến lúc mới nhớ cầu xin tha thứ, muộn !”
Y lạnh một tiếng, đầu dặn dò tiểu tư: “Quăng hai bọn chúng lên xe ngựa.”
“Vâng!”
Gà Mái Leo Núi
Hai tiểu tư, mỗi một tay quăng bà Châu và Diệp Thanh Thanh lên xe ngựa.
Bà Châu sức giãy giụa, khi lên xe, miếng vải trong miệng nàng rơi .
Nàng Tô Trung, khẽ cầu khẩn: “Cầu quản gia đại lão gia tha mạng cho chúng , dù nữa, phu quân nhà cũng là đại bá ruột của Diệp Lạc Hân, còn mong đại nhân nể tình , tha mạng cho chúng !”
Quản gia lạnh lùng nàng một cái: “Tha mạng cho các ngươi? Ngươi cũng các ngươi là của tiểu tiểu thư, mà còn mạo danh thế! Tâm địa đáng diệt!”
Thấy cầu xin vô ích, bà Châu lập tức : “Đại nhân, phu quân nhà còn chút bạc, nếu đại nhân thể thả chúng , phu quân nhà nhất định sẽ trọng tạ!”
“Phu quân nhà ngươi?” Quản gia đảo mắt: “Nhà ngươi còn phu quân? Sao thấy xuất hiện?”
Nói xong, y cũng đợi bà Châu trả lời, hiệu tiểu tư một nữa bịt chặt miệng bà Châu, nhảy lên xe ngựa, một đoàn phi nước đại về phía làng Tiểu Đãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-131.html.]
…
Tiêu gia.
Sau khi trở về sân, cần khác , Diệp Lạc Hân cũng cuối cùng hiểu rõ khúc mắc trong đó.
Những ngày , nàng vẫn luôn phủ nhận việc là tôn nữ của lão phu nhân, đến nỗi họ từng thật sự đối chiếu thông tin.
Điều cũng thể trách nàng.
Không vì , trong đầu Diệp Lạc Hân, phần ký ức thiếu sót, nàng từng nhớ rằng mẫu là tiểu thư nhà Hầu phủ nào đó.
Vì nàng căn bản nhớ nguyên chủ khi còn nhỏ từng đến kinh thành, càng nhớ nàng một vị ngoại tổ mẫu phong hoa tuyệt đại như .
Lão phu nhân vô cùng đắc ý.
Tuy già, nhưng cuối cùng cũng nhận nhầm .
Vị tiểu cô nương mắt , chính là ngoại tôn nữ mà ngày đêm mong nhớ.
“Mau, gọi một tiếng ngoại tổ mẫu cho xem.” Lão phu nhân ánh mắt sáng rực, thậm chí khiến Diệp Lạc Hân chút ngại ngùng.
“Gọi !”
“Gọi , đừng ngại.”
Từ Chính Hương và Dương Phượng cũng khuyên.
“Ngoại… tổ mẫu!” Diệp Lạc Hân cuối cùng cũng khẽ gọi một tiếng.
“Ừ!”
Lão phu nhân vội vàng đáp , ngớt miệng.
“Con bé , lúc hỏi con nhà ở , con là làng Tiểu Đãng! Nếu con ở làng Tiểu Đãng, hôm nay đảm bảo
Không để hai cái thứ ch.ó má trò đó đến đây!”
Từ Chính Hương Diệp Lạc Hân :
“Lão phu nhân, cũng đừng trách đứa trẻ , lúc , Lạc Hân còn đôi phu thê bán .
Chúng dùng năm mươi lượng bạc để cắt đứt quan hệ giữa nàng với gia đình đó.
Từ khi về nhà chúng , đứa trẻ coi đây là nhà , căn bản nhận bọn họ nữa!”
“Cái gì? Hai kẻ vô tâm vô phế đó, dám bán tôn nữ ?
Năm mươi lượng bạc? Cháu gái chỉ đáng giá năm mươi lượng bạc ?”
Lão thái thái đau lòng thôi, vội vàng hiệu cho Xuân Hoa mang tín vật của đến.
“Đây là tín vật gửi tiền ở Vĩnh Phong Tiền Trang, tổng cộng năm vạn lượng.
Nếu tiền đủ tiêu, cứ cầm cái đến tiền trang đổi tiền tiêu, đổi bao nhiêu thì đổi bấy nhiêu!”
“Ngoại tổ mẫu, món quà quá quý trọng, huống hồ bạc của con cũng đủ dùng ,” Diệp Lạc Hân từ chối.
“Cầm lấy!” Lão thái thái thái độ kiên quyết.
“Bấy nhiêu tiền thì là gì! Trong Hầu phủ còn tín vật của Vĩnh Lạc Tiền Trang, Hanh Thông Tiền Trang và Hanh Bảo Tiền Trang.
Lúc đó cũng con còn sống, chỉ tùy tiện gửi một ít.
Sớm thế , nên gửi nhiều hơn một chút!”
Lão phu nhân đỏ hoe mắt.
Lúc , Diệp Lạc Hân cũng tiện từ chối nữa, âm thầm nhận lấy tín vật.
Thấy nàng nhận đồ, lão thái thái mới vui vẻ trở .
“ mà, bây giờ cũng muộn, thể vẫn còn cứng cáp, con gì, vẫn thể tìm cho con!”
Vì nhận , Diệp Lạc Hân cũng địa vị để chuyện.
Lão phu nhân hỏi, nàng liền vội : “Những chuyện khác tạm thời gác , nhưng con Xuân Hoa , t.h.u.ố.c mang theo sắp hết , nên trở về ?”
“Ta về!” Lão phu nhân hờn dỗi xoay , “Trừ phi con về cùng , mới !”
“Ngoại tổ mẫu, trong thôn sắp đến vụ thu hoạch mùa thu . Hơn nữa, trong cửa hàng còn nhiều việc cần con , con thật sự thể .”