Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:59:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta hối hận vì gặp Lạc Lạc sớm hơn

Lão phu nhân bước xuống mã xa, quanh một lượt.

Nàng nghiêng đầu, định : Thật đông !

Chẳng ai là dẫn đầu, những thôn dân ào ào quỳ rạp xuống đất.

“Bái kiến Hầu phủ phu nhân!”

Lão thái thái nhà Triệu dẫn đầu hô lớn!

“Bái kiến Hầu phủ phu nhân!”

Mọi cũng hô như đúng , dù dẫn đầu, liền đều hô vang.

Tiếng hô lớn, khiến lão phu nhân suýt nữa vững.

Người trong thôn quả là quá nhiệt tình.

Lão phu nhân định hình, giơ một tay lên:

“Không cần đa lễ, tất cả dậy !”

Nàng đoan trang nghiêm nghị, nghi thái vạn phần, mặt , khí thế chủ mẫu Hầu phủ lập tức toát .

Lão phu nhân bảo dậy, nhưng ai dám động đậy.

Ba nha cũng với : “Phu nhân bảo dậy, đừng quỳ nữa.”

Mọi nhận lệnh, lúc mới lượt dậy, nhưng vẫn dám mở mắt vị lão phu nhân tóc bạc phơ mặt.

Khác với đám đông xung quanh.

Người duy nhất quỳ ở đây chính là Tiêu gia.

Họ vẫn kịp phản ứng.

Vừa đón Tiêu Mộc và Diệp Lạc Hân , đang định mở miệng hỏi thăm, quỳ xuống mất .

Tiêu Mộc và Diệp Lạc Hân quỳ.

Là phụ mẫu và của họ tự nhiên cũng cần quỳ.

Đây chính là sự tự tin mà nhà mang .

Dưới sự giới thiệu của Diệp Lạc Hân, lão phu nhân bước sân Tiêu gia, sân rộng rãi, lão phu nhân gật đầu : “Ừm, !”

Từ Chính Hương đến giờ vẫn còn ngơ ngác.

Nàng vẻ mặt kinh ngạc về phía Diệp Lạc Hân, miệng , nhưng biểu cảm mặt hỏi: “Đây… là… ai… ?”

“Nương, đây là Hầu phủ phu nhân từ kinh thành đến, nàng ở nhà chúng vài ngày.”

“Ở, tùy ý ở!” Từ Chính Hương suy nghĩ mà thẳng: “Phu nhân ở bao lâu thì ở bấy lâu!”

“Nương!” Diệp Lạc Hân nháy mắt với nàng.

Từ Chính Hương cũng nháy mắt.

Không hiểu!

Đây là ý gì?

Không nàng ở đây quá lâu ?

“Ừm, cái đó…” Nàng còn tìm cách đỡ, nhưng lời , rút thật khó.

Lâm lão phu nhân lập tức nắm lấy lời , vui vẻ đáp: “Tốt, ngươi là bà bà của Hân Hân ! Ta thấy ngươi hợp tính , sẽ ở đây!”

Dương Phượng thấy Diệp Lạc Hân dường như lời với bà bà, nàng bước lên hành lễ, :

“Lão phu nhân đường xa tới hẳn là mệt mỏi , mau trong sảnh , con rót cho .”

Từ Chính Hương nhân lúc kéo Diệp Lạc Hân sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì ? Vị Lâm lão phu nhân tại đến nhà ở?”

Diệp Lạc Hân thầm nghĩ: Nương còn đến, để tùy ý ở !

Quan trọng là, con cũng nàng đến!

Bên Lâm lão phu nhân vài câu với Dương Phượng, nhưng nàng chịu nhà, chỉ đó chờ Diệp Lạc Hân.

Thấy Diệp Lạc Hân vẫn đang nhỏ với Từ Chính Hương, nàng liền gọi: “Hân Hân, ngoại tổ mẫu khát .”

“Ngoại tổ mẫu?” Từ Chính Hương trợn mắt Diệp Lạc Hân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-125.html.]

Diệp Lạc Hân vội , lưng về phía lão phu nhân, vẫy tay mặt Từ Chính Hương, chỉ đầu .

Từ Chính Hương lập tức hiểu !

Hèn chi lão phu nhân đến đây ở, hóa là đầu óc , nhận nhầm Lạc Hân là tôn nữ của !

Lập tức, hình ảnh cao quý của lão phu nhân biến mất.

Từ Chính Hương nàng, trong lòng chút đồng tình.

Từ Chính Hương nghĩ: Vị lão phu nhân , nàng hiểu chuyện thì nàng nhận nhầm .

nếu nàng hồ đồ, nàng nhận Trương Tam, nhận Lý Tứ, cố tình nhận lấy Lạc Hân, vị lão phu nhân vẫn chút nhãn lực đấy chứ.

Lão phu nhân khát, Diệp Lạc Hân liền dẫn nàng đến phòng.

Trong dãy nhà mới xây ở hậu viện, bên cạnh căn nhà mà Bùi Thần y đang ở.

Ba nha chỉ huy tiểu đồng khuân tất cả đồ đạc phòng, họ vội vàng lấy chăn đệm và gối , trải giường trong phòng.

Từ Chính Hương thấy, tặc lưỡi hai cái.

Quả nhiên là phu nhân nhà giàu , chất liệu chăn thấy trơn mịn, nhẹ nhàng mềm mại.

Dương Phượng bưng , Diệp Lạc Hân rót cho lão phu nhân một chén.

Mấy nha liền cùng Từ Chính Hương và Dương Phượng quen với môi trường trong sân.

Nhất thời, trong phòng chỉ còn Diệp Lạc Hân và lão phu nhân.

Lão phu nhân uống một ngụm đặt xuống, Diệp Lạc Hân : “Hân Hân , đây là nơi con sinh sống .”

“Vâng ạ!” Diệp Lạc Hân gật đầu.

“ε=(´ο`))) Ai!” Lão phu nhân thở dài một tiếng.

“Nếu sớm con còn đời, nên sớm đến tìm con, để con thể sống một cuộc sống .”

Diệp Lạc Hân đối diện lão phu nhân, nàng : “Phu nhân, tuy con tôn nữ của , nhưng con vẫn rằng, cứ ăn ngon mặc là cuộc sống .

So với đó, con thích cuộc sống hiện tại hơn.

Tự do tự tại, nhiều quy tắc, cũng nhiều tranh giành đấu đá.

Không tiền con thể tự kiếm, nhà, chúng con cũng thể tự xây.

Con hài lòng với cuộc sống hiện tại!”

“Hài lòng là ! Hài lòng là !” Lão phu nhân dụi dụi khóe mắt, “Chỉ là con , gả chồng quá sớm , nếu ở bên cạnh , nhất định sẽ giữ con vài năm nữa mới gả!”

“Vậy thì con chẳng thành lão cô nương !” Diệp Lạc Hân Tiêu Mộc đang ở cửa.

Tiêu Mộc theo đến đây, vẫn luôn ở cửa.

Lão phu nhân : “Ta thấy ngươi theo cả nửa ngày , cứ mãi ở cửa, , cũng ! Sao, ngươi sợ cái lão già ức h.i.ế.p nương tử của ngươi !”

Nghe lời , Tiêu Mộc cũng .

Đợi Tiêu Mộc đến gần, lão phu nhân vẻ ngoài của đột nhiên cảm thấy quen mắt.

Hình như từng gặp.

kỹ , dường như từng gặp.

“Tiểu tử ngươi đó, quả thật phúc khí, tôn nữ như ngươi nhặt , chẳng kiếp ngươi thắp bao nhiêu nén nhang cao cấp!”

Lão phu nhân bực tức .

Nghĩ năm xưa, tiểu tôn nữ nhà nàng từng đính ước với tiểu công tử nhà Thành Vương .

Nếu xảy quá nhiều chuyện…

Gà Mái Leo Núi

Tuy nhiên, chuyện qua.

Lão phu nhân cảm thấy, bây giờ tôn nữ còn sống chính là điều nhất.

“Lão phu nhân đúng, thể cưới Lạc Lạc, là phúc khí của .” Tiêu Mộc gật đầu.

lão phu nhân một câu đúng.” Tiêu Mộc nghiêm túc .

“Câu nào?” Lão phu nhân ngờ còn giáo huấn xong tiểu tử , tiểu tử đến chỉnh sửa sai của .

“Người , Lạc Lạc gả chồng quá sớm.” Tiêu Mộc : “Ta hối hận vì gặp nàng sớm hơn, ước gì thể gặp nàng sớm hơn vài năm.”

 

Loading...