Xuyên Thành Nông Nữ Có Hệ Thống - Chương 48
Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:40:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi cắt đứt quan hệ với nhà họ Bộ cả, trong lòng Bộ Nhiễm như trút tảng đá nặng đè suốt nhiều năm. Cả nhẹ nhõm hơn hẳn. Không khí trong sân nhỏ cũng trở nên hài hòa, yên bình, tràn đầy niềm vui đón Tết sắp tới.
Ngày hai mươi tư tháng Chạp, trong trấn mở phiên chợ hàng Tết. Đây là buổi chợ lớn cuối cùng trong năm, cũng là phiên họp náo nhiệt nhất. Dân cư bốn phương tám hướng đều đổ về mua sắm hàng hóa chuẩn cho năm mới, khung cảnh vô cùng sầm uất.
Bộ Nhiễm cũng chuẩn kỹ càng từ sớm. Nàng chỉ mua sắm đồ Tết cho nhà , mà còn định nhân cơ hội đem những sản phẩm của xưởng “Bộ thị” quảng bá rộng hơn, đ.á.n.h tiếng thương hiệu và thu hồi vốn.
Trời còn sáng, Bộ Nhiễm cùng Tiểu Hòa dậy. Chu thị và hai phụ giúp là Triệu thẩm cùng Tiền thẩm cũng tới sớm, cùng khiêng từng chum măng chua, dưa muối, từng gói bột sắn dây, từng chai tương thịt, tương đậu cùng các loại đồ khô, cá hun khói… chất lên xe bò của Mã đại thúc. Hàng hóa đầy ắp, gần như xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Hôm nay, Bộ Nhiễm đặc biệt mặc một bộ váy bông vải sạch sẽ, tuy cũ nhưng giặt tươm tất, trông gọn gàng và tinh tươm. Tiểu Hòa cũng mặc áo bông mới, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì phấn khích.
Khi chuẩn khởi hành, Mặc Ảnh lặng lẽ từ trong nhà bước . Hắn vẫn mặc bộ áo vải thô, bên ngoài khoác chiếc áo bông mới do Bộ Nhiễm may. Thân hình cao lớn, khí chất lạnh lùng, giữa khung cảnh náo nhiệt phần lạc điệu.
Hắn đến bên xe, liếc đống hàng cao ngất, qua Bộ Nhiễm và Tiểu Hòa, chỉ gọn một câu:
“Ta cũng .”
Bộ Nhiễm bất ngờ, gật đầu:
“Được.”
Có cùng, nàng thấy an tâm hơn nhiều.
Chiếc xe bò lộc cộc tiến về trấn Thanh Thạch. Càng gần đến trấn, và xe đường càng đông, ai nấy đều hớn hở bàn chuyện mua sắm, nét mặt tràn đầy vui mừng đón Tết.
Đến cổng trấn, cảnh tượng càng thêm nhộn nhịp. Người chen chúc san sát, tiếng rao bán, tiếng mặc cả, tiếng trẻ con đùa hòa , tạo thành một bức tranh náo nhiệt, rộn ràng. Hai bên đường, các sạp hàng nối dài: bán câu đối, tranh Tết, bánh kẹo, vải vóc, gia cầm, cá thịt… đủ loại, khiến hoa cả mắt.
Xe bò của Bộ Nhiễm mất một lúc lâu mới tìm chỗ trống nhỏ để dừng. Mọi nhanh nhẹn dỡ hàng và sắp xếp . Bộ Nhiễm còn đặc biệt một tấm biển vải sạch sẽ, nhờ bốn chữ lớn “Bộ Thị Trân Vị” treo sạp, trông vô cùng nổi bật.
“Dưa Măng Bộ Thị! Chua cay hấp dẫn, ăn kèm cơm cực ngon!”
“Bột Sắn Bộ Thị! Thanh mát bổ dưỡng, già trẻ nhỏ đều thích!”
“Tương Thịt Bộ Thị! Chan mì, phết bánh, thơm lừng cả phố!”
Tiếng rao trong trẻo của Bộ Nhiễm và Chu thị nhanh chóng thu hút đám đông. Sản phẩm của Bộ Nhiễm vốn tiếng nhờ truyền miệng, nay đúng dịp Tết, nên sạp hàng nhanh chóng đông nghịt .
“Cho một chum măng chua!”
“Còn dưa muối ? Cho một chum nhỏ!”
“Lọ tương bao nhiêu? Thơm quá, lấy cho hai lọ!”
“Bột sắn năm gói nhé, mang về biếu !”
Buôn bán đến kinh ngạc! Đồng tiền kêu leng keng, rơi túi ngừng. Bộ Nhiễm lo tính tiền, ghi sổ; Chu thị và hai thẩm phụ trách lấy hàng, gói gém, bận rộn đến mức chẳng kịp thở. Tiểu Hòa cũng nghiêm túc canh hàng, tránh để ai tiện tay lấy mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-co-he-thong/chuong-48.html.]
Còn Mặc Ảnh thì khoanh tay ở góc phía . Hắn tuy chẳng gì, nhưng dáng cao lớn và ánh mắt sắc lạnh khiến kẻ ý định giở trò e dè. Thỉnh thoảng thùng hàng nặng cần chuyển, lặng lẽ tay giúp.
Bộ Nhiễm thoáng liếc — giữa đám đông ồn ào, vững như cột trụ giữa biển , khiến lòng nàng bất giác an .
Sau khi qua đợt khách đầu tiên, Bộ Nhiễm để Chu thị trông hàng, còn dắt Tiểu Hòa mua đồ Tết.
Nàng mua vài cặp câu đối đỏ, hoa cửa sổ, mấy cân bánh kẹo, hạt rang. Thấy bán thịt cừu tươi, nàng lập tức chọn một đùi lớn mang về hầm canh. Gặp hàng pháo hoa, nàng mua cho Tiểu Hòa vài cây pháo sáng nhỏ, khiến bé vui mừng nhảy cẫng.
Nàng còn ghé hàng vải chọn vài tấm vải , màu sắc tươi tắn, định may áo mới tặng Chu thị, Lưu bà bà và mấy giúp việc. Thậm chí, hiểu , nàng chọn thêm một khúc vải xanh thẫm, dày dặn — để may cho Mặc Ảnh.
Khi sạp, hàng hóa bán gần hết. Đặc biệt là măng chua, dưa muối, tương thịt đều sạch veo. Chu thị vui vẻ đếm tiền, khép miệng:
“Tiểu Nhiễm, hàng của sắp hết ! Biết thế mang thêm nhiều nữa cho xứng công!”
Bộ Nhiễm cũng , khẽ đáp:
“Hết hàng là , bán mới quý. Mình thu sớm dạo một lát cũng .”
Lúc , đầu bếp trưởng Lưu của nhà hàng Vọng Giang Lâu qua, thấy sạp của nàng đông nghịt thì trêu:
“Tiểu Bộ, buôn bán của ngươi còn hơn cả nhà hàng chúng đấy! Sang năm nhớ chừa thêm hàng cho !”
Bộ Nhiễm tươi đáp , còn tặng ông một hũ tương đậu mới .
Gần trưa, bộ hàng hóa bán sạch. Tiền thu về nặng trĩu cả túi. Bộ Nhiễm vui vẻ lì xì cho Chu thị, Triệu thẩm, Tiền thẩm mỗi một phong bao dày cộp, trả thêm tiền xe cho Mã đại thúc. Ai nấy đều rạng rỡ.
Thu dọn xong, nàng dẫn cả nhóm ăn mì thịt sợi nóng hổi ở quán gần đó. Tiểu Hòa ăn đến miệng đầy dầu, hạnh phúc vô cùng.
Ăn xong, Bộ Nhiễm dắt Tiểu Hòa xem múa rồng, múa lân, mua kẹo hồ lô, xem tạp kỹ — cảm nhận trọn vẹn khí Tết rộn ràng và nét dân dã ấm áp.
Mặc Ảnh vẫn lặng lẽ theo phía , ánh mắt ôn hòa hai tỷ đùa giữa chợ xuân. Trong đôi mắt vốn lạnh lùng , dường như thoáng hiện một chút ấm áp, một chút mơ hồ… Cảnh tượng đời thường , với , xa lạ mà gần gũi đến lạ kỳ.
Hoàng hôn buông xuống, chợ Tết dần tản . Bộ Nhiễm và mang theo đồ Tết cùng niềm vui đầy ắp trở về nhà.
Trên xe bò, Tiểu Hòa mệt quá, ngủ gục trong lòng tỷ, tay vẫn nắm chặt que kẹo hồ lô. Chu thị và mấy thì hớn hở bàn chuyện thu nhập hôm nay, rộn rã.
Bộ Nhiễm ngẩng cánh đồng ngoài xe ánh chiều tà, sang em trai đang say ngủ, đồng đội đáng tin, và đàn ông im lặng mà vững chãi — trong lòng nàng dâng tràn niềm hy vọng và mong chờ cho tương lai.
Phiên chợ Tết náo nhiệt chỉ mang nguồn thu lớn, mà còn cho nàng cảm nhận sâu sắc niềm vui và sự yên bình khi tự tay gây dựng cuộc sống của chính .
Năm mới, thật sự sắp đến .