Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 448

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:27:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lão Tam, thật sự , ngươi tự ."

Hắn vội vàng dậy, trong góc, cúi đầu giấu mặt .

Tần Cửu An gì, bởi vì cũng chẳng tư cách gì cả. Nếu quen , cũng từng trộm đồ của , e là cũng dám đối diện.

Sở Trường Phong mà cảm thấy buồn .

"Lần cần năm , công việc chính là giúp xử lý thảo dược, nam nữ đều , mỗi ngày bao ăn, một ngày còn cấp 50 văn tiền công."

"Nam nữ đều ?"

Lúc Lão Tam nháo nữa.

Cuối cùng, Sở Trường Phong tuyển chọn một vòng, dẫn theo hai thiếu niên tầm mười mấy tuổi, hai tiểu cô nương hai mươi tuổi và một phụ nhân hơn bốn mươi tuổi.

Những đều do nhóm dân chạy nạn tiến cử.

Sở Trường Phong đoán nhân phẩm của bọn họ chắc cũng tệ.

Cho đến khi Sở Trường Phong mang theo rời , Trụ T.ử trong một góc cuối cùng mới nhẹ nhàng thở .

Lão Tam tiến đến bên cạnh ,"Này! Ta ngươi ? Ngươi thích ông chủ Sở ? Ông chủ Sở chính là ân nhân cứu mạng chúng đó!"

Trụ T.ử lộ vẻ mặt như sắp , Lão Tam ngẩn : "Có đến mức ? Ngươi thích đến thế ?"

"Lão Tam! Ngươi hiểu ! Sao ngươi may mắn như ? Tại hôm đó thương là ngươi, mà ? Trời cao thật bất công!"

"Hả? Ngươi cái quái gì ?" Lão Tam nhíu mày: "Có ngươi nhiễm ôn dịch ? Có sốt hỏng đầu ?"

"Haizz..." Trụ T.ử thở dài.

Tần Cửu An tủm tỉm ở bên cạnh bọn họ: "Tam ca, đừng đả kích nữa, thấy thật sự đấy."

Lão Tam ngớ : "Rốt cuộc là chuyện gì ? Các ngươi đừng úp úp mở mở nữa!"

Tần Cửu An ho khan một tiếng,"Ngày đó, ngươi cùng Trụ T.ử ca trong thành trộm đồ, ngươi đ.á.n.h một trận, dưỡng thương, đó, cùng Trụ T.ử ca liền trộm trái cây."

"Sau đó thì ?" Lão Tam vội hỏi.

Tần Cửu An còn kịp trả lời, liền truyền đến tiếng yếu ớt của Trụ Tử,"Kết quả là, chủ nhân của cây ăn quả đó chính là ông chủ Sở, cột ở cây thật lâu!"

Lão Tam ngây dại, hồi lâu phản ứng , mới khó khăn hỏi: "Vậy chẳng ông chủ Sở hận c.h.ế.t ngươi ?"

"Không nữa..."

Giọng của Trụ T.ử giống như là một nam nhân cô nương yêu thích vứt bỏ, ba ngày ba đêm .

Lão Tam cũng chột ,"Vừa còn kéo ngươi , sợ là ông chủ Sở thấy ngươi, cũng nhận ..."

"Ngươi còn dám !" Trụ T.ử cuối cùng cũng tìm về một chút khí lực,"Ta thật liều mạng với ngươi!"

Chillllllll girl !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-448.html.]

Lão Tam vội vàng dậy,"Bên đang gì thế? Ta qua xem thử!"

Trụ T.ử đầy khinh thường!

Tần Cửu An đến mức đau bụng,"Trụ T.ử ca, ngươi gặp Sở đại ca chẳng khác gì chuột gặp mèo cả, đáng sợ thế ? Ta thấy Sở đại ca khi còn quên mất ngươi là ai ."

"Ngươi đừng nữa! Ngươi càng phiền hơn! Ngươi thì tìm , còn thì mặt ông chủ Sở mãi mãi ngẩng đầu lên nổi... Haizz..."

Trụ T.ử vốn phiền lòng, thấy tên nhãi đến rạng rỡ như thế!

Tâm trạng như ?

Tần Cửu An vỗ vai ,"Trụ T.ử ca, ngươi..."

Lời còn dứt, phát hiện Trụ T.ử đang trố mắt chằm chằm về phía .

Hắn đầu , nụ mặt cứng đờ.

Còn kịp phản ứng, Trụ T.ử và những khác vội vàng dậy.

"Lam Nguyệt cô nương!!"

"Lam Nguyệt cô nương, hôm nay tới đây?"

Lam Nguyệt hôm nay mặc một bộ váy màu lam, treo đủ loại chuông nhỏ tinh xảo xinh , đầu còn che một tấm khăn lụa màu lam tinh mỹ.

Tà váy và khăn lụa khẽ tung bay trong gió, nổi bật gương mặt tuyệt mỹ yêu dã thoát tục lạnh lùng của nàng, đến mức giống phàm.

Vài ngày nàng liền tới bên ngoài thành giúp thần y, mãi đến khi những khỏi hẳn nàng mới rời .

Trước khi ôn dịch xảy , nàng cũng từng nhiều ngoài phân phát màn thầu, nên nhóm dân chạy nạn đều xem nàng như tiên nữ.

Lúc , tất cả đều vây quanh nàng, ai nấy đều tươi trò chuyện với nàng.

Khuôn mặt tuyệt mỹ, lạnh lùng của Lam Nguyệt khi đối mặt với , bỗng chốc nở một nụ rực rỡ, giống như tất cả thứ xung quanh đều trở nên ảm đạm khi nàng rộ lên.

"Ta đến xem các ngươi thế nào ! Trương bà bà, hai ngày nay thế nào ? Hôm thần y bà lớn tuổi , dù khỏi bệnh nhưng thể vẫn để triệu chứng ho khan, cẩn thận đấy."

"Ta , cảm ơn Lam Nguyệt cô nương!"

"Hôm nay mua ít gạo, các ngươi thể ăn trong hai, ba ngày."

"Cảm ơn cô nương!"

"Không cần cảm ơn."

Lam Nguyệt mỉm ,"Hai ngày nữa cùng cha đến Yến Nguyệt Loan, khi đến thăm các ngươi."

"Yến Nguyệt Loan? Đó là cửa ải từ Bắc Dương đến Thương Lâm Châu mà! Các ngươi đến đó gì? Thương Lâm Châu mỗi ngày đều đang đ.á.n.h giặc, bên ôn dịch vẫn đang hoành hành, nguy hiểm."

Lam Nguyệt lắc đầu,"Từ nhỏ theo cha, cũng từng lên chiến trường vài , chỉ là giúp ông mà thôi, cần lo lắng, đợi về, sẽ đến thăm các ngươi."

 

Loading...