Nụ mặt Sở Trường Phong nhạt ,"Con còn quan, quan thi khoa cử! Không yêu cầu con đỗ trạng nguyên, ít nhất cũng là bảng nhãn chứ?"
Sở Cẩm Niên vò đầu,"Con thì ?"
"Con đem tên của rõ ràng cho hẵng chuyện lớn!"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc che miệng nín .
"Hừ!" Sở Cẩm Niên thở phì phì,"Cứ chờ xem ! Đó là vì đây con từng học hành nghiêm túc! Sắp học , con nhất định sẽ là nhãi con chăm chỉ và thông minh nhất!"
Sở Trường Phong chậm rãi gật đầu,"Ừ, rửa mắt mong chờ, nhãi con chăm chỉ và thông minh nhất."
"Hừ! Giọng điệu của cha đúng, đừng coi thường con! Con thật đấy!"
"Ừ, mà, rửa mắt mong chờ."
"Hừ hừ hừ!"
Bị coi thường ! Tiểu gia hỏa tức tối nhét đầy thịt bò miệng, tốc độ ăn cực nhanh, hiện tại chỉ chạy về nhà sách ngay lập tức!
Mới ăn xong, nó liền gấp chờ nổi buông đũa xuống, kéo tay Sở Trường Phong,"Đi thôi! Nhanh nhanh nhanh!"
Sở Trường Phong nắm lấy bàn tay nhỏ của nó,"Khoan , gấp gì chứ? Còn mang đồ ăn về cho nương của con nữa."
Tiểu gia hỏa chớp chớp mắt,"Xin , con quên mất..."
Sau khi lấy hộp đựng thức ăn, Sở Trường Phong mới dẫn ba đứa nhỏ rời .
"Niên Niên, ngươi gấp như gì? Đi chậm một chút."
Tiểu gia hỏa đôi chân ngắn nhất, nhưng bước chân nhanh vô cùng, Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đều theo kịp.
Sở Cẩm Niên dậm chân một cái,"Ai da, các ngươi chậm thế, đang vội mà! Ta về nhà sách!"
"Hả? Đọc... sách?"
"Âng!"
Nói xong, nó vùi đầu về phía , bước chân nhanh đến mức gần như chạy.
Sở Trường Phong , mặc kệ tên tiểu t.ử thối là vì cái gì, nhưng ít nhất học tập là một chuyện .
Về đến nhà, kịp bước cửa, tiểu gia hỏa bắt đầu hét lên: "Nương, con về !"
"Nương, cất sách của con ?"
"Nương, hôm nay con đưa một quyết định trọng đại! Sau con quan!"
"Nương, con sẽ chăm chỉ học tập! Thật đấy! Người giám sát con!"
Thẩm Chỉ nhướng mày, tiểu đậu đinh mở cửa chạy .
Vừa nhà, tiểu đậu đinh lục lọi chiếc cặp nhỏ của , lấy Thiên Tự Văn cùng Tam Tự Kinh , sắp xếp bút mực giấy nghiên ngay ngắn, bắt đầu xắn tay áo.
Tư thế quả thực nghiêm túc.
"Khụ khụ khụ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-445.html.]
Chillllllll girl !
Nàng ngạc nhiên về phía Sở Trường Phong và hai đứa nhỏ theo , ánh mắt đầy nghi hoặc.
Sở Trường Phong đến bên cạnh nàng, đưa tay gãi cằm nàng,"Đừng để ý đến nó, xem nó thể kiên trì mấy ngày."
Thẩm Chỉ đập tay ," ! coi là mèo ? Có phiền !"
Sở Trường Phong thu tay , nhưng tay chịu yên mà đặt lên vai nàng, nghiêng dựa đầu lên vai nàng,"Ta phiền ? Tướng công của nàng hôm nay bận cả ngày đấy, mà nàng chẳng thèm hôn , an ủi , còn ghét bỏ nữa!"
Thẩm Chỉ mỉm , nhỏ giọng hỏi: "Vậy Niên Niên rốt cuộc gì kích thích ?"
Sở Trường Phong thở dài,"Niên Niên nhà nàng chí lớn, nó quan! Ta bảo nó quan thì học hành chăm chỉ, ít nhất cũng thi đỗ bảng nhãn thám hoa gì đó."
Thẩm Chỉ bật ,"Sao đột nhiên nó quan ? Tiểu ngốc t.ử , thú vị như ."
Sở Trường Phong kể chuyện ở tiệm cơm cho nàng, xong, Thẩm Chỉ khép miệng .
"Ai nha, đây gọi là phủng sát! Nó còn nhỏ xíu mà giỏi ăn hơn cả quan , cũng quá thú vị."
Hai mải mê trò chuyện, giọng dần lớn hơn.
Sở Cẩm Niên đang chữ, từ từ ngẩng đầu lên, híp mắt bọn họ chằm chằm.
"Khụ khụ khụ... con vốn dĩ giỏi ăn hơn quan ! Còn nữa, phủng sát là gì?"
Thẩm Chỉ lập tức im miệng.
Sở Cẩm Niên bĩu môi,"Hừ! Con đưa đều là kiến nghị ! Sau nhà chúng trồng thật nhiều trái cây, thể mang bán khắp nơi, chỉ cần chờ kiếm tiền thôi!"
"Còn nữa! Ở Bắc Dương thể trồng trái cây lương thực, nếu nhà thể trồng , trồng khắp Bắc Dương, thì tất cả đều sẽ đến nơi ! Thật !"
Nụ mặt Thẩm Chỉ dần sự kinh ngạc thế.
Sở Cẩm Niên tiếp tục lẩm bẩm,"Nếu thể trồng khoai tây nữa, thì bá tánh sẽ lo thiếu ăn! Thật nha!"
Thẩm Chỉ nghiêng đầu, nàng thật sự ngờ tiểu gia hỏa nghĩ đến những chuyện như .
Những chuyện dù nàng cũng từng nghĩ tới, nhưng từng .
Thẩm Chỉ xoa đầu nó,"Nếu con thực sự nghĩ , thì nỗ lực lên, giống như cha con , những quan đều thành tích khoa cử ."
Sở Cẩm Niên gật đầu,"Nương, cứ yên tâm ! Con nhất định sẽ cố gắng!"
Dù tiểu gia hỏa thể kiên trì bao lâu, nhưng nàng vẫn nên cổ vũ: "Nương tin con."
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc , hiếm khi lộ vẻ mặt mờ mịt.
Làm quan gì chứ?
lẽ đây là thích.
Còn bọn chúng thích gì nhỉ?
Trong lòng hai bỗng nhiên hiện lên cái gì, nhưng .
Khi tiệm t.h.u.ố.c khai trương, ba tiểu gia hỏa trong nhà cũng bắt đầu học.
Tiệm t.h.u.ố.c giống như tiệm cơm tiệm tạp hóa, chỉ khi bệnh mới khách đến mua thuốc, vì , mỗi ngày lượng khách nhiều.