Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:27:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là, đây đôi mắt luôn nheo , giống như một con mèo lười biếng và kiêu ngạo, nhưng hiện tại trong đôi mắt tràn ngập nước mắt, còn vẻ khí phách hăng hái đây, chỉ còn sự giãy giụa và tuyệt vọng.

Nàng cảm thấy chua xót, nghẹn ngào hỏi: "Ngươi... ngươi thành thế ?"

Sở Trường Phong kinh ngạc tột độ: "Tần Cửu An... thật sự là ngươi? Sao ngươi ở đây? Sao thành thế ? Ngươi... ngươi..."

Hỏi đến đây, khuôn mặt vô hồn của Tần Cửu An, tiếp nữa.

Trụ T.ử trói chặt mà đầy khó hiểu, thì nhà quen với tiểu tàn phế ?

Thẩm Chỉ: "Ngoại tổ phụ của ngươi là đại phú hào ? Sao ngươi ..."

Phải , nàng chợt nhớ , đó Võ Nhai kể rằng ông ngoại của c.h.ế.t .

Bị quân khởi nghĩa g.i.ế.c c.h.ế.t.

Các địa chủ ở huyện Lâm Hà cũng cướp sạch của cải, những còn sống sót chỉ đếm đầu ngón tay.

Tần Cửu An rơi cảnh , theo một cách nào đó, lẽ vẫn còn xem là may mắn.

Ít nhất vẫn còn sống.

Tần Cửu An c.ắ.n răng, cổ căng cứng, cả như dây đàn kéo căng đến cực hạn.

Cánh tay mất, thật khó tưởng tượng một thiếu gia nuông chiều như chịu đựng như thế nào.

Đối với Thẩm Chỉ mà , từng giúp nàng nhiều, là một thiếu niên bụng, tham ăn và đáng yêu.

Trong lòng nàng, nàng xem như một nửa .

Hít sâu một , nàng đỡ lấy cánh tay của : "Tần Cửu An, mau nhà ."

Sở Trường Phong vỗ vai : "Đi nào!"

Tần Cửu An c.ắ.n chặt răng, nước mắt lăn dài, rơi miệng, mặn chát chịu nổi.

Hắn cố nén tiếng nức nở vang lên từ khóe môi, trong thiên hạ tràn ngập m.á.u tanh , tất cả của rời bỏ .

Dọc đường , từng gặp một quen. Đôi lúc cảm thấy hoảng hốt, giống như bước sang một thế giới khác, một thế giới chỉ một .

Hắn nhớ ông ngoại, nhớ tổ phụ tổ mẫu, nhớ cha , nhưng họ đều còn.

Ngay cả Tần a di, chăm sóc từ bé, cũng vì cứu mà c.h.ế.t.

Hắn sống mơ hồ, còn thế nào là sống cho đúng nghĩa.

khi bất ngờ gặp Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ, trong lòng kích động, trái tim đều run rẩy dữ dội.

Cái cho , hóa chỉ một . Trên thế gian vẫn còn quen .

... còn là của ngày xưa nữa.

Hắn mất phong quang của tiểu thiếu gia Tần gia, thậm chí còn trở thành một kẻ tàn phế vô dụng.

Hắn để những quen thấy bộ dạng tiều tụy, thê t.h.ả.m của lúc .

Thế nhưng... khi bọn họ nhận , khống chế mà vui vẻ, bọn họ nhận .

Bọn họ quan tâm !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-407.html.]

Giống như khi sắp c.h.ế.t, đưa một cọng rơm cứu mạng.

Sở Trường Phong khẽ thở dài, ôm lấy tiểu thiếu niên, bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên lưng , an ủi : "Nam t.ử hán, cái gì?"

Đưa Tần Cửu An nhà nữa.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đối diện , gặm từng miếng màn thầu, giống như đây là bữa ăn cuối cùng của .

Hai cứ lẳng lặng như , cũng hỏi gì lúc .

Chờ ăn hết ba cái bánh bao, miễn cưỡng no bụng, Thẩm Chỉ mới : "Tay của ngươi thương quá nặng, nếu như dưỡng thật , sẽ xảy chuyện."

Tần Cửu An gì, dưỡng thật ... dưỡng như thế nào? Hắn mỗi ngày thể ăn no, thể sống, cũng tệ .

Sở Trường Phong: "Hôm nay ngươi cứ ngủ ở nhà một đêm, chờ ngày mai ."

Tần Cửu An c.ắ.n cắn môi, trầm mặc thật lâu, mới nhỏ giọng xin : "Xin , trộm đồ nhà các ngươi."

Tư thái của giờ phút thấp đến chìm trong bụi bặm.

Trong lòng Thẩm Chỉ thắt .

Tiểu thiếu gia từng cao cao tại thượng, tớ thành đàn trở thành trộm cắp, giờ cúi đầu xin .

Ngẫm cũng cảm thấy buồn .

Thẩm Chỉ: "Không nhắc chuyện đó nữa."

Nàng về phía Sở Trường Phong," dẫn tắm rửa, để cho ngủ một giấc thật ngon ."

Sở Trường Phong gật gật đầu.

Tần Cửu An thể cự tuyệt.

Thu dọn xong, liền an bài đến phòng khách.

"Cảm ơn."

Trước khi Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong ngoài, nhỏ giọng .

Thẩm Chỉ mím môi,"Không cần cảm ơn, ngươi cũng giúp chúng nhiều."

Sau khi hai rời , căn phòng lập tức an tĩnh , Tần Cửu im lặng giường, chằm chằm nóc nhà ngẩn .

Thế nhưng bọn họ bắt đang trộm đồ.

Hắn nhịn khổ một tiếng, cũng bộ dáng lúc bắt chật vật như một con ch.ó .

Hắn nhắm hai mắt , nước mắt từ đuôi mắt chảy xuống, nhanh, nước mắt giống như thể khống chế, càng ngày càng nhiều, khi nào thì thấm ướt gối.

Hắn giống như điều kiện, cũng cơ hội để lớn một .

Thẩm Chỉ trở về phòng, Sở Trường Phong trong sân, nếu Tần Cửu An là bọn họ quen , tên trộm bên ngoài ...

Hay là tha cho một .

Thấy Sở Trường Phong đột nhiên xuất hiện, Trụ T.ử chút tò mò,"Các ngươi quen tiểu tàn phế ?"

Chillllllll girl !

 

Loading...