Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:09:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lông mi Thẩm Chỉ run rẩy, c.ắ.n ngón tay chịu đựng phát âm thanh.

Không qua bao lâu, đột nhiên ôm nàng đặt ở ,"Chỉ Chỉ, tự nàng tới!"

Nhìn đôi mắt lấp lánh của , Thẩm chỉ đỏ bừng mặt," thích thì tự mà tới! Còn ... ..."

Sở Trường Phong cũng cưỡng cầu, thắt lưng vô cùng , như cũng thể dùng sức.

Thẩm Chỉ cả lung lay sắp đổ, ngẩng đầu, cái cổ mảnh khảnh căng chặt, xinh như thiên nga nhỏ.

càng càng hưng phấn, cường độ cũng càng lúc càng lớn.

Sự thật chứng minh, nam nhân thể đói quá lâu, nếu sẽ "ăn uống" vô độ.

Nằm trong lòng Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ ôm bụng, chút thoải mái, nàng luôn cảm thấy hôm nay quá mạnh bạo.

Nàng nho nhỏ gầy gò, trong lòng , giống như ôm một con mèo nhỏ.

Da thịt mềm mại trơn nhẵn như ngọc thượng hạng, sờ tới sờ lui đều cảm thấy đủ.

Từ gò má vuốt ve đến ngực, đến eo, sờ đến cái bụng mềm mại của nàng, thể sờ một chút thịt, ngẩn .

"Bảo bối."

"Ừm... gì ..." Thẩm Chỉ nhíu mày, thật sự chút chuyện.

"Nàng hình như... mập lên , cuối cùng bụng cũng thể sờ chút thịt."

giống như chút tò mò, nhịn sờ soạng vài cái, cảm giác mềm mại sờ thoải mái.

Thẩm Chỉ để ý đến , mặc kệ sờ , thích , nàng ỉu xìu nhắm mắt.

"Chỉ Chỉ... ăn cơm đàng hoàng, mập lên một chút vẫn hơn."

"Không cần mập, mập quá thì ..."

Nàng lẩm bẩm hai tiếng, giọng nhỏ, chuyện lớn tiếng một chút, bụng nàng cũng chút thoải mái.

"Rất mà, dù cũng thích!"

Thẩm Chỉ hừ nhẹ một tiếng,"Sở Trường Phong... Mười ngày kế tiếp, nghĩ cũng đừng nghĩ..."

trừng mắt , như sét đánh,"Tại ? Nàng thật nhẫn tâm."

" cứ như một tên điên ... thật phiền..." Nàng lẩm bẩm.

"Vậy dịu dàng một chút là , phiền ..."

Sở Trường Phong sờ bụng nàng, nhẹ nhàng xoa,"Như ."

Thẩm Chỉ c.ắ.n cắn môi,"Ngủ, đừng sờ bụng ."

Cơn đau âm ỉ khó chịu, nàng cố gắng để ngủ.

Chỉ là còn ngủ, nàng bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, nguyệt sự của nàng trì hoãn lâu, lúc sợ là tới...

Nàng vội vàng bò dậy.

Sở Trường Phong khó hiểu,"Sao đột nhiên dậy, gì?"

"Không gì."

Nàng mặc quần áo , lấy băng nguyệt sự ngoài.

Sở Trường Phong vội vàng theo ngoài.

Chờ nàng xong xuôi, lo lắng : "Cái tới ? Có đau bụng ?"

áy náy,"Xin , , nàng đau ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-383.html.]

Thẩm Chỉ ôm bụng, đóng cửa phòng, mới trừng mắt ," tự , cứ như một con trâu điên ..."

Sở Trường Phong mặt trắng bệch, cho nên thật sự nàng đau.

Lại xuống, vội vàng xoa xoa tay, áp lên bụng nàng sưởi ấm.

Bàn tay nóng hầm hập, loạn, chỉ ngoan ngoãn áp lên bụng nàng, cũng do tác dụng tâm lý , nàng cảm thấy hình như còn đau nữa.

"Sở Trường Phong... Ngủ ... Ta ..."

Sở Trường Phong hôn lên trán nàng,"Ừ."

Ngày hôm .

Thẩm Chỉ tỉnh , cảm giác bụng quá đau, kiểm tra một chút, nàng phát hiện nguyệt sự của vẫn tới.

Nàng khỏi nhíu mày, chẳng lẽ mấy ngày nay quá mệt mỏi, cho nên nguyệt sự đều?

Nàng thở dài, đem chuyện ném đầu.

"Chỉ Chỉ."

Đột nhiên, Sở Trường Phong bưng cái gì đó, cẩn thận tới.

đặt một chén trứng gà đường nóng hổi lên tủ đầu giường, đỡ nàng dậy,"Ăn chút gì nóng , hôm nay đừng đến tiệm cơm nữa, nghỉ ngơi ."

"... Đừng khẩn trương như , , cái tới..."

Sở Trường Phong: "Nói chừng một lát nữa sẽ tới, dù ăn nhiều đồ nóng một chút sẽ hơn, ngoan a."

Trong lòng Thẩm Chỉ mềm nhũn,"Đây là tự ?"

Kỳ thật trứng gà nguyên vẹn lắm, một cái vỡ .

" , tuy rằng lắm, nhưng nàng chê! Nếu ..."

"Không chê."

Nàng lắc đầu, định lấy chén nhưng né tránh,"Để đút cho nàng, đừng nhúc nhích."

Chillllllll girl !

"Ta thật sự ..."

"Ngoan."

"Được ."

Thẩm Chỉ dựa n.g.ự.c , cứ như ăn hết một chén trứng gà đường.

Ăn xong, rời giường, nàng ầm ĩ đến tiệm cơm, Sở Trường Phong nửa ngày nàng cũng , còn cách nào, chỉ thể theo sát bên cạnh nàng.

Hôm nay, Sở Cẩm Chu mang theo các theo Lâm gia gia bán đậu hũ thối.

Quán đậu hũ thối của Lâm gia gia cực kỳ đắt khách, một ngày thể kiếm 200 văn!

Lâm gia gia vô cùng hưng phấn, mỗi ngày bày quán đều vui rạo rực.

Mấy tiểu gia hỏa thành một hàng ở phía Lâm gia gia, trong tay đều cầm đậu hũ thối chậm rãi ăn.

Người mua đậu hũ thối nhịn chằm chằm bọn chúng.

Mấy tiểu gia hỏa ăn quá ngon lành, bọn họ căn bản chờ kịp, vội vàng thúc giục Lâm gia gia nhanh một chút.

"Chúng ăn xong đậu hũ thối, lát nữa sẽ ? Ở đây với Lâm gia gia ?" Sở Cẩm Niên hỏi.

Lâm gia gia đầu : "Các con theo gì? Lát nữa ngoan ngoãn về nhà ."

Sở Cẩm Chu: "Nếu chúng đến tiệm thịt nướng giúp đỡ !"

Lâm gia gia: "Được , lát nữa bán hết đậu hũ thối sẽ đón các con."

 

Loading...