Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:51:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những dân chạy nạn đói bụng cũng đồ ăn, hẳn là sẽ xuất hiện loại ghê tởm nữa.

Đương nhiên, chính nó cũng thể ăn những thứ rau dại mà sống sót.

Chỉ cần sống sót, nó sẽ sợ gì cả.

Đi một lúc, nó nhịn gãi gãi đầu, đầu ngứa quá, nó gội đầu.

thể.

Chỉ chính trở nên bẩn thỉu, chán ghét, nó mới thể càng an .

Bên .

Sáng sớm thức dậy, Sở Trường Phong liền mang theo lên đường, đám dân chạy nạn dường như cũng cùng đường với bọn họ, cũng theo bọn họ.

Sở Trường Phong hỏi thăm bọn họ , bất quá hiện tại đến địa phận Bắc Vực, lẽ cũng là huyện Bắc Dương.

Điều cũng kỳ quái, tuy rằng Trung Nguyên bộ đều hỗn loạn, nhưng nhiều dân chạy nạn vẫn chọn về đô thành.

Người Mạc Bắc ít càng ít.

Đám đến đó, phỏng chừng... dân chạy nạn bình thường.

Tiến Bắc Vực, cảnh vật hoang vu hơn nhiều, một ngày cũng tìm một chỗ nghỉ ngơi.

Tất cả đều là hoang mạc hoặc thảo nguyên.

Buổi tối ngủ đều tự dùng khăn trải giường hoặc dùng vải dựng một cái lều đơn giản.

Bọn họ nhiều ngày, đều là màn trời chiếu đất như .

quan trọng nhất là, ở những nơi nhiều con mồi như núi, thật khó để bắt một con thỏ.

Nhiều đám chạy nạn đó săn đều tay mà về.

Mấy ngày nay săn đều là hai nam nhân cường tráng , Sở Trường Phong suy đoán bọn họ hẳn là đầu lĩnh.

Chỉ là đột nhiên một ngày, săn đổi.

Đổi thành một trông bình thường, tên là Vương Ngũ.

Hắn mỗi ngày đều ẩn nấp ở trong đám , mặc quần áo gây chú ý, vóc dáng trung bình, tướng mạo cũng bình thường, cũng ít chuyện, ai để ý tới .

Chỉ là ngoài một chuyến, mà khiêng về một con sói còn ba con thỏ hoang.

Nhìn thấy lấy về mấy thứ , Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu liếc mắt .

Trong lòng hai lập tức dâng lên phòng .

Người luôn bộc lộ thực lực, che giấu cũng quá !

Từ đó, Sở Trường Phong mới thật sự bắt đầu chú ý .

Mỗi ngày đều theo dõi nhiều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-327.html.]

Vương Ngũ bất thình lình đối diện với tầm mắt của , còn thiện mà .

Cho dù đối phương tỏ thiện đến , Sở Trường Phong cũng dám lơ là cảnh giác.

Lúc còn thường thường ngoài săn, lúc đây, dám nữa.

cũng dám nghĩ, nếu như ngoài, sẽ gì, chỉ dựa cha của cùng mấy vũ lực gì ngăn cản .

Thẩm Chỉ cũng tò mò thoáng qua một cái.

Loại che giấu thực lực của , gây chú ý, nhưng chắc lương thiện.

Bỗng nhiên đối diện với tầm mắt của , tuy rằng híp mắt, nhưng hiểu nàng cảm thấy sống lưng lạnh buốt.

Nàng đột nhiên một suy đoán, trong thời gian luôn cảm giác phía nàng chằm chằm, thể chính là ?

Trái tim Thẩm Chỉ đập thình thịch, hiểu hoảng hốt.

Trước khi trời tối, khi dựng trại nghỉ ngơi, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ ăn ý lựa chọn vị trí cách đám tương đối xa.

Đơn giản ăn chút rau dại hái đường, mới xuống nghỉ ngơi.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc đều bọn họ giữ bên , ngủ trong một căn lều đơn sơ.

Bọn trẻ ngủ , Thẩm Chỉ bên cạnh Sở Trường Phong, nhịn với : "Ngày mai chúng chậm một chút, đừng cùng đám nữa, cảm thấy bọn họ đơn giản."

Sở Trường Phong: "Được, đám nhanh, chờ bọn họ xuất phát, chúng ."

Chillllllll girl !

Bắc Vực tuy rằng hoang vu, nhưng dọc theo đường coi như thái bình, ngoại trừ bầy sói thể xuất hiện, những thứ khác đều sợ.

Ngày hôm , mặt trời mọc, Sở Trường Phong đều ý định chuẩn xuất phát.

Đám Vương Ngũ thu thập xong đồ đạc, thấy bọn họ vẫn luôn bất động, Vương Ngũ đột nhiên tới.

Hắn ở ngoài lều, híp mắt hỏi: "Tiểu , các ngươi khi nào thì a? Chúng chờ các ngươi, cùng chúng , sẽ an một chút."

Sở Trường Phong lạnh mặt khỏi lều,"Chúng quyết định nghỉ ngơi một ngày, thể con chút thoải mái, các ngươi ."

Nụ mặt Vương Ngũ trì trệ,"Như ? Đứa bé thế nào ? Có ? Có hái chút t.h.u.ố.c gì ?"

"Dù chúng cũng vội, nếu chúng cũng nghỉ ngơi một chút, chờ các ngươi ." Nói xong liền .

Sở Trường Phong: "Không cần các ngươi chờ, chúng cũng quen gì, chỉ là xa lạ mà thôi, chúng tự ."

Vương Ngũ dừng bước một chút, một lát , tiếng,"Được! Tiểu ngươi chính là quá khách khí! Nếu các ngươi cùng chúng , chúng ."

Dứt lời, liền trở về lều trại của , chẳng mấy chốc bọn họ biến mất.

Nhìn ảnh của bọn họ biến mất ở cuối thảo nguyên, Sở Trường Phong mới trở về lều trại.

Thẩm Chỉ kéo rèm,"Đám ?"

"Đi , yên tâm ."

 

Loading...