Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:51:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong hỏi: "Cha đứa trẻ ? Năm nay trời tuyết lớn thế , các ngươi trở về? Đứa trẻ còn nhỏ như ."

Trương Tuyết Mai lập tức bật .

Trương Đại Nương bèn kể bộ chuyện xảy , xong, đều im lặng.

Tướng công của Trương Tuyết Mai bắt xây hành cung?

Vậy... còn thể trở về ?

Trong lòng đều nặng nề, khó chịu cực kỳ.

"Ta đ.á.n.h vẫn đủ, còn xây hành cung c.h.ế.t nhiều, chẳng mấy chốc sẽ bắt thêm , nếu nam nhân, đến nữ nhân cũng bắt , ... nếu còn ở đó, đẩy tiếp theo lẽ chính là ..."

Mọi hít một ngụm khí lạnh.

Chillllllll girl !

Trương Đại Nương tức giận mắng: " là lũ khốn kiếp! Khuê nữ của gả qua đó đối xử như !"

Trương Đại Bá : "Tuyết Mai, con đừng về đó nữa! Cứ ở nhà . Nếu quan phủ bắt thêm , cha sẽ ! Dù gì cha cũng khỏe mạnh, còn sức lực, sợ cái gì?!"

"Cha! Đến lúc đó nếu quan phủ thật sự đến bắt , con sẽ đưa Tiểu Bảo lên núi trốn!"

"Nói bừa!"

Sở Cẩm Niên c.ắ.n môi, len lén hỏi Thẩm Chỉ: "Nương, những quan lão gia đó thật sự còn bắt nữa ? Sao bọn họ bắt nhiều ? Chúng bắt ?"

Thẩm Chỉ xoa đầu nó: "Không , cha nương sẽ rời bỏ các con."

Sở Cẩm Chu mím môi, lông mi rũ xuống, đang nghĩ gì.

Ngồi một lát, giường ấm lên, Thẩm Chỉ liền thúc giục Trương Tuyết Mai đưa Tiểu Bảo nghỉ ngơi.

Hai vợ chồng Trương Đại Nương trở về nhà, Ngưu Ngưu lo lắng cho tỷ tỷ và ngoại ngoại nên ở .

Mọi ai nấy trở về phòng, chỉ còn Sở Trường Phong và Sở Khiếu trong nhà chính, trầm ngâm suy nghĩ.

"Cha, nếu thật sự , đầu xuân chúng liền rời ."

"Rời ? Đi ? Còn đến một bước , cứ chờ xem ."

Sáng hôm , Tiểu Bảo khỏi hẳn, lẽ do hiệu quả của nước linh tuyền quá , tiểu gia hỏa trông tinh thần.

bên cạnh Trương Tuyết Mai, chớp chớp mắt, tò mò quan sát xung quanh.

Nó đang một chiếc giường kỳ quái, nhưng ấm áp!

Từ đến nay nó bao giờ ấm thế .

Ở trong nhà, nó và nương chăn dày, quần áo ấm, gia gia nãi nãi còn bắt nương nó ngoài đốn củi.

Trên đường xe bò tới tìm ông ngoại bà ngoại, nương đến đây cuộc sống sẽ hơn.

Hóa nương lừa nó, nơi thật sự nha!

Đang quan sát, đột nhiên phía một cái đầu nhỏ thò xuống.

Sở Cẩm Niên ngủ ở giường , đột nhiên nhớ đến bên , vội vàng bò thành giường xuống.

Vừa liền bắt gặp ánh mắt của tiểu .

Hai mắt Tiểu Bảo trừng đến tròn xoe, sợ tới mức mím chặt môi.

"Tiểu , ngươi tỉnh ? Ngươi khỏe ? Còn sốt ?" Sở Cẩm Niên nhỏ giọng hỏi.

Tiểu Bảo nghiêng đầu, sợ hãi qua : "Ta... khỏe ... đau nữa... ngày hôm qua uống..."

Nó nhăn khuôn mặt nhỏ: "Uống t.h.u.ố.c đắng lắm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-305.html.]

Sở Cẩm Niên híp mắt: "Khỏe là ! Sau ngươi ở cùng với chúng , chúng sẽ để ngươi bệnh nữa."

"Ca ca-"

Hai mắt Sở Cẩm Niên sáng lấp lánh: "Gọi nữa !"

"Ca ca!"

"Hắc hắc hắc..."

Sở Cẩm Niên vui sướng c.h.ế.t, cuối cùng cũng gọi nó là ca ca! Thật quá!

Bị vị ca ca chằm chằm, Tiểu Bảo thẹn thùng kéo chăn che mặt .

Sở Cẩm Niên chỉ cảm thấy tiểu thật đáng yêu!

Lúc , Ngưu Ngưu bên cạnh tiểu bảo cũng tỉnh, nghiêng đầu cháu ngoại bên cạnh, thấy tiểu gia hỏa đắp chăn đàng hoàng mới nhẹ nhàng thở .

Ngưu Ngưu ôm tiểu gia hỏa trong lòng, dùng chăn quấn thật chặt: "Tiểu Bảo, cữu cữu ở đây, ngươi còn khó chịu ?"

"Không khó chịu... cữu cữu..."

"Cữu cữu?"

Sở Cẩm Niên ngẩn , tiểu gọi Ngưu Ngưu ca ca là cữu cữu, ... chẳng thể gọi Tiểu Bảo là nữa , Tiểu Bảo cũng là cháu ngoại của nó nha.

Tiểu gia hỏa cũng gọi nó là cữu cữu!

Là đứa nhỏ nhất trong nhà, nó nghĩ tới còn thể thăng lên một bậc bối phận như !

"Tiểu Bảo Nhi, gọi Niên Niên cữu cữu!"

"Niên Niên... Cữu cữu-"

Tiểu Bảo đỏ mặt ngoan ngoãn gọi .

Chỉ chốc lát , Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng cúi xuống trêu Tiểu Bảo, bảo tiểu gia hỏa gọi cữu cữu.

Tiểu gia hỏa đối mặt với nhiều cữu cữu như , đều chút hoa mắt.

Cũng chút .

Ở nhà, các ca ca tỷ tỷ trong nhà bá bá thúc thúc đều thích nó, bọn họ luôn đ.á.n.h nó khi dễ nó, tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ nào thích nó...

Tiểu gia hỏa quen.

"Các con, mau rời giường, ăn sáng thôi!"

Thẩm Chỉ đột nhiên đẩy cửa bước .

Tiếng líu ríu của mấy tiểu gia hỏa lập tức ngừng .

Nàng tới bên giường, cúi đầu Tiểu Bảo đang trong chăn.

Nàng đưa tay xoa đầu nó, thử nhiệt độ trán nó một chút, hạ sốt .

"Tiểu Bảo, còn khó chịu ?"

Tiểu gia hỏa lắc đầu.

Thẩm Chỉ lấy một bộ quần áo hơ ấm mặc cho nó.

Đây là quần áo cũ của Sở Cẩm Niên, quần áo dày, mặc cũng đủ ấm.

Tiểu Bảo cẩn thận vuốt ve bộ quần áo dày , ánh mắt sáng ngời,"Quần áo mới-"

 

Loading...