"Không !" Sở Cẩm Niên chắn mặt ông,"Lâm gia gia, tối nay còn ngủ cùng chúng con, chuyện xưa đêm hôm qua còn kể xong !"
"Ở , lạnh thế , về nhà nhóm lửa nấu nước." Sở Khiếu cũng lên tiếng.
Mọi cùng khuyên, cuối cùng, Lâm gia gia cũng từ chối hảo ý của bọn họ mà ở .
Ngày 30 tết, từ sáng sớm, Sở gia liền bắt đầu bận rộn chuẩn đồ ăn.
Giữa trưa ăn đơn giản, vì buổi tối còn ăn cơm tất niên.
Sau bữa trưa, Sở Khiếu và Sở Trường Phong mặc quần áo dày, mang theo lưới đ.á.n.h cá bờ sông, chuẩn bắt chút cá tươi.
Gió bên bờ sông lạnh lẽo, tóc, lông mi và lông mày của hai cha con đều phủ một lớp băng sương.
Sau nửa canh giờ vất vả đuổi cá, cuối cùng cũng kéo lưới lên.
Lưới đầy những con cá bạc nhỏ, hơn mười con cá trắm cỏ lớn và một ít tôm sông.
Thu hoạch cũng tệ!
Trừ bỏ những thứ còn vài con lươn.
"Cha, là thả mấy con về sông , dù nhà chúng cũng từng ăn."
"Thôi, đừng thả, dù cũng là thịt, nhà chúng ăn cũng thể đưa cho khác."
Sở Trường Phong gật đầu, bỏ tất cả thùng.
Hai lâu về, bọn trẻ trong nhà liền quỳ ghế, ghé mắt cửa sổ ngoài.
"Sao còn về nữa nhỉ? Một lát nữa lạnh cóng mất thôi!"
"Niên Niên, mấy đứa các con ngoan ngoãn xuống, việc gì thì lột tỏi , một lát nữa bọn họ liền trở ."
Ba tiểu gia hỏa lúc mới ngoan ngoãn xuống, hỗ trợ lột tỏi.
Không lâu , thấy tiếng mở cửa, bọn chúng ngẩng đầu lên và chạy mở cửa.
Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu ở trong sân, trong tay xách theo hai cái thùng.
"Cha! Gia gia! Cuối cùng hai trở !"
"Có lạnh ? Mau nhà sưởi ấm!"
Nghe thấy động tĩnh, Thẩm Chỉ từ trong bếp ,"Sao lâu như ?"
Nhìn băng sương đầu bọn họ, nàng vội vàng kéo Sở Trường Phong qua,"Hai mau xuống, quần áo đều cởi , quần áo để sẵn bên cạnh cho ấm , mau ."
Hai cha con quần áo, bên bàn sưởi, nhanh liền ấm lên.
"Chỉ Chỉ... hôm nay chúng bắt chút tôm, còn lươn..."
"Nếu nàng thì chúng giữ ăn, thì đưa cho khác."
Hai mắt Thẩm Chỉ sáng ngời,"Ăn! Lươn ngon lắm!"
Khóe miệng Sở Trường Phong nhếch lên,"Vậy chúng giữ nhà ăn!"
"Ừm!"
Có tôm, cá và lươn, cơm tất niên thêm vài món.
Chillllllll girl !
Khi màn đêm buông xuống, trong thôn vang lên tiếng pháo nổ, Sở Trường Phong cũng lấy pháo trong nhà đốt.
Âm thanh "bốp bốp" vang vọng khắp nơi, mấy tiểu gia hỏa phấn khích reo hò!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-301.html.]
Trong phòng bếp, từng món ăn lượt khỏi nồi.
Măng hầm vịt khô, thịt khô xào ớt xanh, móng heo hầm, rau trộn dày heo, tôm hấp dầu, cá hầm cải chua, lươn xào cay, cá bạc chiên trứng, trứng xào cà chua, khoai tây sợi xào ớt xanh, canh thịt dê củ cải.
Các loại món ăn bày một bàn lớn.
Tất cả đồ ăn đều hâm nóng bên bếp lò, giờ phút vẫn còn nóng hổi.
"Oa oa oa... Thật nhiều đồ ăn thơm ngào ngạt!"
"Ta từng thấy những món !"
"Thơm quá!"
"Ăn cơm thôi!" Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong dọn chén đũa xong mới xuống.
Sở Khiếu và Lâm gia gia đến chảy nước miếng, hai chằm chằm những món ăn , bọn họ cho tới bây giờ từng trải qua năm xa xỉ như .
Bữa cơm tất niên, thể ăn thịt là tệ , nhưng hôm nay thì ? Tất cả đều là thịt!
Bất kể là món ăn nào cũng thơm đến tận đáy lòng.
Các tiểu gia hỏa càng vui mừng, bọn chúng ăn hưởng thụ.
Chưa từng ăn qua đồ ăn phong phú như , hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt!
Thì bữa cơm tất niên là như !
Sở Trường Phong bên cạnh Thẩm Chỉ, ăn, gắp thức ăn cho nàng.
"Cái ngon, nàng ăn cái ."
"Cái cũng ngon, mau nếm thử."
"Chỉ Chỉ... Cái ! Đặc biệt thơm!"
Thẩm Chỉ chén của càng ngày càng đầy, thậm chí sấp thành một ngọn núi nhỏ, nàng bất đắc dĩ vỗ cánh tay ,"Đừng gắp nữa, ăn hết! Nhiều quá !"
Sở Trường Phong ăn một miếng lươn, gắp cho nàng,"Cái cũng ngon!"
"Ta thật sự ăn hết..." Nàng nhíu mày, vẻ mặt đau khổ,"Đừng gắp cho nữa."
Động tác của Sở Trường Phong dừng , lập tức an ủi: "Ăn hết cũng , thể giúp nàng ăn, đồ ăn thừa đều là của , nàng nếm thử nhiều một chút, nàng cực khổ một ngày !"
Thẩm Chỉ hừ nhẹ một tiếng,"Vậy ."
Đồ ăn trong chén, nàng ăn một nửa liền thật sự ăn nổi nữa.
Nàng kéo tay áo Sở Trường Phong,"Sở Trường Phong... ăn nổi..."
Sở Trường Phong một chút, nhíu mày,"Chỉ ăn một chút như ?"
"Ta no , cũng sức ăn của là bao nhiêu."
Sở Trường Phong thở dài, xoa xoa mặt nàng,"Nàng đó! Gầy quá, nên ăn nhiều một chút."
"Ta ăn nổi, sẽ giúp giải quyết mà."
Sở Trường Phong liếc nàng một cái, đó kéo chén của nàng qua, bắt đầu ăn.
Nhìn ăn ngon lành như , một chút cũng chê, Thẩm Chỉ nhịn chằm chằm, ngay cả ăn cơm cũng như .
Ăn cơm xong, bên ngoài nổi gió, tiếng gió gào thét, phảng phất mang theo thê liệt kêu rên, khiến lòng cảm thấy bất an.