Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:01:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong ngơ ngẩn mà nàng.

Thẩm Chỉ tới bên cạnh xe đẩy, chằm chằm hai nửa sống nửa c.h.ế.t phía , nàng khẽ một tiếng,"Để cho bọn họ sống , sống bằng heo chó, để cho bọn họ nếm thử cảm giác tổn thương để ý là như thế nào."

Hai con Thẩm gia thấy lời nàng, cả đều run rẩy.

Thẩm Chỉ kéo xe đẩy,"Mọi cần theo , tự ."

Sở Trường Phong nghiêng đầu về phía Sở Khiếu,"Cha, đỡ con dậy một chút."

Sở Khiếu gật đầu, vội vàng đỡ đến bên cạnh Thẩm Chỉ.

Sở Trường Phong giơ tay đ.á.n.h một chưởng cổ nàng, Thẩm Chỉ lập tức hôn mê bất tỉnh.

Mọi ngây dại.

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng sợ tới mức lời.

Sở Trường Phong xe lăn, ôm nàng trong phòng.

Lại nữa , : "Cha, vẫn là hai chúng thôi."

Sở Khiếu gian nan gật đầu,"Được."

Hai con Thẩm gia đưa về thôn, trong thôn thấy. Cả đám đều bộ dáng thê t.h.ả.m của hai dọa nhẹ.

Thẩm gia ngoại trừ hai Thẩm mẫu cùng Thẩm Vũ, còn một cha hết ăn , cả ngày lấy đ.á.n.h bạc mà sống.

Sở Khiếu đẩy xe trong sân nhà bọn họ, trực tiếp ném hai con Thẩm gia xe xuống đất.

Nghe thấy động tĩnh, Thẩm phụ cùng một nam nhân năm sáu mươi tuổi, dáng mập mạp .

"Nương nó! Tiểu Vũ!"

Thẩm phụ hô một tiếng, nhưng hai bọn họ quỳ rạp mặt đất, giống như hai con ch.ó c.h.ế.t, thể động đậy.

Nam nhân mập mạp bên cạnh dọa choáng váng, hai đều là m.á.u a!

"Vương viên ngoại ở chỗ đợi các ngươi một ngày, các ngươi... đây là đánh?"

Vương viên ngoại?

Sở Trường Phong về phía lão nam nhân trán đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch , đôi mắt híp , đáy mắt tựa hồ hiện lên một tầng hàn băng.

"Các cướp thê t.ử , còn bán con trai , thậm chí còn g.i.ế.c chúng ..."

Sở Trường Phong dừng một chút, lạnh lùng : "Ta cắt đứt gân chân của bọn họ, cũng cắt luôn đầu lưỡi của bọn họ, nếu các ngươi sợ, còn thể thử xem, chừng thể là mắt, lỗ tai, thậm chí thể là tay... và chân."

Thẩm phụ sợ tới mức xụi lơ mặt đất, Vương viên ngoại còn dám nhớ thương mỹ mạo nương t.ử gì, hoang mang rối loạn vội vàng bỏ chạy.

Về đến nhà, các thợ thủ công đều rời .

Tình hình hôm nay như , bọn họ cũng ăn cơm mà về nhà sớm.

Lâm Tranh bên cạnh bàn, lặng lẽ rơi nước mắt.

Sở Cẩm Chu và Thẩm Chỉ ngủ giường, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cứ như canh giữ bên giường, sợ lúc nương và ca ca tỉnh bên cạnh ai.

Sở Trường Phong trượt xe lăn phòng ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-255.html.]

Nghe thấy tiếng xe lăn lăn, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc vội vàng đầu .

"Cha!" Thấy là , Sở Cẩm Niên mếu máo,"Cha! Hu hu hu..."

Mộc Mộc cũng cẩn thận đến bên cạnh Sở Trường Phong,"Cha..."

Chillllllll girl !

Hai tiểu gia hỏa xổm xuống, nhẹ nhàng sờ sờ chân ,"Cha, chân của ... đau ?"

"Cha, và gia gia khi dễ ?"

Sở Trường Phong xoa xoa đầu nhỏ của bọn chúng,"Không , cha ."

"Cha, con sợ..." Sở Cẩm Niên nức nở, nó cũng là sợ cái gì, nhưng chính là sợ hãi.

Mộc Mộc hai mắt đẫm lệ,"Cha... nương còn đang ngủ... Chu Chu ca ca cũng đang ngủ."

Sở Trường Phong sờ sờ mặt nó.

Tay của lạnh, tiểu gia hỏa lạnh đến co rụt một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn để cho cha sờ.

"Các con ngoan ngoãn ngủ, nếu đói bụng để cho nãi nãi cho các con chút đồ ăn, cha ở đây với nương các con, chờ ca ca tỉnh , các con chơi với ca ca, ?"

"Cha..." Sở Cẩm Niên ôm tay , cọ cọ đầu lòng bàn tay ,"Con và Mộc Mộc thể , chúng con cũng ở đây, nương khẳng định sợ, chúng con an ủi nương."

Sở Trường Phong khẽ mỉm ,"Được, hai đứa cởi giày , ngủ bên cạnh ca ca ."

Hai tiểu gia hỏa gật đầu, nhanh chóng cởi giày leo lên giường.

Bọn chúng ở bên cạnh Sở Cẩm Chu, kề sát ca ca.

Thỉnh thoảng còn nắm tay Thẩm Chỉ một chút.

Hôm nay hai tiểu gia hỏa sợ hãi, lâu liền ngủ .

Sở Trường Phong ở bên giường, Thẩm Chỉ chớp mắt, trong đầu hiện lên bộ dáng váy dính m.á.u của nàng.

Nhìn một hồi về phía Sở Cẩm Chu.

Hắn ngờ đứa nhỏ vì cứu ... cả khuôn mặt nhỏ nhắn là máu, giống như phát điên .

Trái tim Sở Trường Phong đau nhói.

Vì một tên phế vật như , hại hai tay bọn họ dính máu.

Thở dài, Sở Trường Phong nắm tay Thẩm Chỉ nhẹ nhàng vuốt ve,"Chỉ Chỉ, xin ... Thật sự xin ... Sau nàng đừng như nữa, đáng... thật sự đáng..."

"Người như , tại nàng tay? Rất bẩn bẩn, nàng nên sạch sẽ, nên mặc váy xinh ."

Lời của bỗng nhiên trở nên đặc biệt nhiều, lẩm bẩm thật lâu.

"Sở Trường Phong..."

Đang đột nhiên thấy nàng gọi tên , lập tức ngừng .

"Chỉ Chỉ... Nàng... Nàng tỉnh ?"

Thẩm Chỉ mở mắt , một hồi lâu mới phản ứng, bỗng nhiên : "Hai ? Sao giường."

"Ta đưa bọn họ trở về, nàng yên tâm, cha nàng sẽ dám tới gây phiền phức ."

 

Loading...