Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:43:05
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Đại Lực: "Chờ trở về cũng bắt cóc ghẻ ăn, cái như thế nào a?"

cũng là thịt ngon như , thể để nương t.ử cùng con trai ở nhà ăn thịt cơ chứ.

Thẩm Chỉ: "Các ngươi đừng tùy tiện bắt, cóc ghẻ bình thường thể ăn, chờ ăn xong cho các ngươi xem loại nào thể ăn, nhưng ếch trâu nhất định nấu chín khi ăn."

Bọn họ một mực chuyện, Sở Trường Phong ở bên cạnh Thẩm Chỉ, yên lặng ăn, bất tri bất giác liền ăn bốn năm con.

Thẩm Chỉ nghiêng đầu một cái, ăn đến chóp mũi đổ mồ hôi, còn dừng , đáy mắt hiện lên một nụ .

Buổi tối, rửa mặt xong, lớn đang tính toán hôm nay kiếm bao nhiêu tiền, ba tiểu gia hỏa cũng ghé bên cạnh bàn, tò mò cầm một cái Cửu Liên Hoàn chơi.

bất kể chơi như thế nào, Cửu Liên Hoàn cũng giải .

"Hôm nay tổng cộng kiếm lời... Mười lượng bạc!" Thẩm Chỉ kích động .

Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu và Lâm Tranh đều nở nụ ,"Ngày mai nhất định thể kiếm càng nhiều hơn!"

Mọi ngày, mấy tiểu gia hỏa sớm kích động, nhưng hôm nay kêu "Oa oa", đều về phía bọn chúng.

Ba cái đầu nhỏ tựa , hết sức chuyên chú chơi Cửu Liên Hoàn, từng đôi mày nhỏ nhíu chặt.

"Ai nha... Không giải ... Không vui..." Sở Cẩm Niên bĩu môi.

Sở Trường Phong đưa tay, cầm lấy Cửu Liên Hoàn.

Ba tiểu gia hỏa ngơ ngác ngẩng đầu.

Ngón tay thon dài của Sở Trường Phong linh hoạt cởi từng mắc nối, bao lâu liền tháo xong.

"Cha... Thật lợi hại..." Ba tiểu gia hỏa cùng kêu lên.

"Được , đừng chơi nữa, ngủ ."

Sở Trường Phong lệnh một tiếng, ba tiểu gia hỏa lề mề trở về phòng nhỏ.

Sau khi mấy nhãi con ngủ, lớn mệt mỏi một ngày cũng đều tự về phòng.

Hai ngày nay thật sự quá mệt, Thẩm Chỉ sấp giường nhúc nhích.

Sở Trường Phong dựa đầu giường, vẻ mặt mệt mỏi của nàng, đau lòng xoa nhẹ mặt nàng,"Qua đây một chút, xoa vai, xoa lưng cho nàng."

Thẩm Chỉ gật đầu như gà mổ thóc, giống như sâu lông nhích đến bên chân ,"Như ?"

Hai tay Sở Trường Phong xuyên qua cánh tay nàng, ôm nàng đặt ở đùi ,"Như ."

"Được -"

Sở Trường Phong mím môi, lúc mới bóp vai cho nàng, lực độ của lớn nhỏ, đặc biệt thoải mái.

Thẩm Chỉ thoải mái đến rên rỉ,"Sở Trường Phong... thật ... Lại xoa bóp bên trái... bên ... bên cũng ..."

Sở Trường Phong rũ mi,"Ta cái gì ... Mỗi ngày để cho nàng mệt mỏi thành như , còn mỗi ngày đều ở nhà nhàn rỗi..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-247.html.]

Thẩm Chỉ nghiêng đầu , đưa tay xoa xoa mặt ,"Sao chứ? Mỗi ngày đều bóp vai đ.ấ.m lưng cho , như còn ? Hơn nữa chân của còn hồi phục, chẳng lẽ còn thể bắt lên núi đao xuống biển lửa?"

Sở Trường Phong mím môi, gì.

Thẩm Chỉ bĩu môi,"Sau còn với những lời như , sẽ thèm quan tâm đến nữa."

Sở Trường Phong khẽ nhếch môi,"Ngốc."

"cChàng còn mắng ..."

"Thế gian gì còn nữ nhân nào ngốc như nàng nữa, một chút cũng suy nghĩ cho ? Nàng mệt ?"

Nếu đổi là bất kỳ nữ nhân nào, lẽ sớm bỏ mà chạy.

nàng thì ? Cũng nên nàng thiện lương là ngốc nữa.

Thẩm Chỉ nắm lấy tay , thình lình c.ắ.n một cái," phiền c.h.ế.t, cho rằng ? Đây là lão nương coi trọng , cảm thấy tuấn tú lịch sự, bộ dạng xinh , mang ngoài mặt mũi!"

Sở Trường Phong bất đắc dĩ liếc nàng,"Lại bừa, nữ t.ử nào tự xưng là lão nương?"

"Ta thích vui!"

Trong lòng Sở Trường Phong chua xót mềm mại,"Chân đau ? Còn eo thì ? Có cần xoa bóp luôn ?"

Vừa hỏi, tay đặt lên eo nàng, nhẹ nhàng xoa bóp.

"Cũng còn hỏi ..." nàng lẩm bẩm,"Cũng thật sự trưng cầu ý kiến của , nhất định là cảm thấy eo nhỏ, thích sờ, đây là chiếm tiện nghi của đúng ? Hả?"

Lông mày Sở Trường Phong giựt giựt vài cái.

Chillllllll girl !

" xem ? Mỗi ngày mơ ước sắc của , eo nhỏ chân dài của chứ gì? Ta cảm thấy nhất định là..."

Nàng lải nhải ngừng.

Sở Trường Phong nheo mắt, đột nhiên kéo áo lót của nàng lên, khẽ c.ắ.n một cái vòng eo tinh tế trắng noãn .

Thẩm Chỉ còn xong lập tức im bặt, khuôn mặt đỏ bừng.

Sở Trường Phong lỗ tai đỏ rực của nàng, khóe miệng nhếch lên,"Nói tiếp , nàng thể ? Còn thẹn thùng?"

" võ đức!" Nàng tự nhiên mà lẩm bẩm.

Sở Trường Phong gì, tiếp tục bóp eo cho nàng.

Bóp xong, xoa bóp chân cho nàng.

Thẩm Chỉ cũng dám gì nữa, gì, nàng đều ngoan ngoãn, bóp đau, cũng chỉ mềm nhũn trừng mắt một cái.

"Chỉ Chỉ, nàng nghĩ đến việc thuê thêm vài giúp đỡ ? Các ngươi mỗi ngày đều mệt mỏi như , hơn nữa ba tiểu gia hỏa cũng thể mỗi ngày đều huyện thành hỗ trợ, bọn chúng cũng bao nhiêu việc, hơn nữa bọn chúng quá nhỏ, sợ bọn chúng thương."

Thẩm Chỉ trở , mặt đối mặt với ,"Ta cũng nghĩ tới vấn đề , ngày mai thể để cho mấy tiểu gia hỏa theo, theo cũng yên tâm, trong tiệm nhiều , vạn nhất ai ôm mất, cũng chỗ ."

 

Loading...