Cũng dâm nghĩ sẽ tuyệt vọng đến mức nào.
"Sở Trường Phong... sẽ thôi, lập tức sẽ thôi, như , ông trời cũng cảm thấy nên t.h.ả.m như , đúng ?"
Sở Trường Phong gật đầu, đúng , thể ông trời cảm thấy mạng nên tuyệt, mới để cho nàng tới bên cạnh .
"Chỉ Chỉ... Cảm ơn."
Thẩm Chỉ ôm đầu của vuốt ve, giọng của nàng run đến mở miệng .
Hai mua đồ xong về đến nhà, mặt trời sắp lặn, mà các thợ thủ công xây nhà hạ công về nhà.
Lâm Tranh dùng thịt hầm đồ ăn cho bọn họ, tuy rằng so kém thịt gà hầm Thẩm Chỉ , nhưng bọn họ vẫn ăn ngon.
Bữa nào cũng thịt, đây là nghĩ cũng dám nghĩ.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ sáng ngoài, hiện giờ còn trở về, cả nhà đều lo lắng thôi.
Sở Cẩm Chu, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ở cửa lớn lo lắng chờ đợi.
"Cha nương còn trở về?"
"Bọn họ sẽ gặp nguy hiểm chứ?"
"Phi phi phi! Không nguy hiểm! Không nên bậy!"
"Haiz... Thật lo lắng mà..."
Sở Cẩm Niên yên, lập tức lên chạy đường nhỏ vài .
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc nhíu chặt mày.
Cuối cùng, trong lúc mấy vô cùng lo lắng chờ đợi, tiếng xe lăn lăn mặt đất.
"Về ! Cha nương về !" Sở Cẩm Niên hô một tiếng, liền chạy về phía bọn họ.
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng đột nhiên lên.
"Cha! Nương!"
"Hai trở về? Sao trễ như mới trở về? Đại phu gia gia như thế nào?"
Ba tiểu gia hỏa vây quanh bọn họ líu ríu, hai lớn đều cơ hội chuyện.
"Cha nương, các ngươi mau chuyện ! Chân cha thành vấn đề chứ?"
Thẩm Chỉ hít sâu một ,"Không vấn đề gì, khôi phục , chúng là bởi vì cha của con gặp quen, chuyện với , cho nên mới trở về chậm.
Nàng giải thích, ba tiểu gia hỏa mới tính là yên tâm.
Đi trong sân, Sở Cẩm Niên bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ, nó nhún cái mũi nhỏ ngửi ngửi.
"Niên Niên, ngươi ngửi cái gì ?" Mộc Mộc nhỏ giọng hỏi.
Sở Cẩm Niên nhún nhún mũi,"Mộc Mộc, ngươi ngửi thấy ? Có mùi thơm, còn mùi ngọt ngọt nữa!"
Mộc Mộc cũng ngửi theo,"Hình như... quả thật một chút... nhưng giống như là mùi hoa gì đó."
Sở Cẩm Chu nhíu mày, gần nhà bọn họ hoa.
Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc , mặt lộ nụ bất đắc dĩ cưng chiều.
Sở Trường Phong lấy túi đào hoa tô giấu xe lăn .
Thẩm Chỉ nhận lấy, đưa cho ba tiểu gia hỏa,"Các con nha, cái mũi nhỏ thật thính, chỉ cần đồ ăn, cái gì cũng thoát ."
"Nương! Chính là mùi vị !" Sở Cẩm Niên cực kỳ kích động,"Đây là đồ ăn ? Là gì nha?"
Đây là đào hoa tô, đặc biệt mua cho các con, mang chia cho gia gia nãi nãi cùng ăn."
"Vâng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-221.html.]
Ba tiểu gia hỏa giống như một trận gió tràn nhà chính.
"Gia gia nãi nãi! Cha nương trở !"
"Cha nương mua hoa hoa tô ngọt ngọt thơm thơm!"
Sở Khiếu và Lâm Tranh tò mò sang,"Cái gì mà hoa hoa tô? Chúng xem thử?"
Sở Khiếu ôm lấy Mộc Mộc gần nhất, về phía túi điểm tâm bàn.
Lâm Tranh mở lớp giấy dầu , mùi thơm ngọt ngào lập tức tỏa .
"Oa! Thơm quá!"
Chillllllll girl !
Sở Cẩm Niên kiễng chân, nửa đều treo bàn.
Sở Cẩm Chu lặng lẽ nuốt nước miếng, là đồ ăn mà nó từng thấy qua.
"Điểm tâm? Ngọt ngào? Thơm quá!"
Mộc Mộc ừng ực nuốt nước miếng, ánh mắt chằm chằm đào hoa tô hồng hồng mềm mại trong giấy dầu.
Lúc , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong .
Thẩm Chỉ : "Mọi mau ăn , đào hoa tô vị cũng tệ lắm, ngọt lắm, sẽ quá ngấy."
Lâm Tranh chủ chia cho ba tiểu gia hỏa một miếng,"Ăn , cha nương các con đặc biệt mua, còn để dành ngày mai ăn."
Ba tiểu gia hỏa hai mắt lấp lánh.
Thẩm Chỉ: "Cha nương, hai cũng ăn ."
Sở Khiếu tựa đầu đầu Mộc Mộc, lắc đầu,"Không ăn, ở tuổi còn ăn điểm tâm gì nữa? Cho bọn nhỏ ăn ."
Mộc Mộc xoay đầu ông,"Gia gia già! Gia gia thể ăn."
Thuận tiện còn đem đào hoa tô trong tay đưa cho gia gia,"Ăn!"
Sở Cẩm Niên gần,"! Căn bản già!"
Sở Khiếu c.ắ.n một miếng nhỏ,"Được, gia gia nếm thử xem."
"Ăn ngon ?" Mộc Mộc hỏi.
"Ăn ngon!"
"Nãi nãi cũng ăn!" Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đồng loạt đưa đào hoa tô trong tay cho Lâm Tranh.
Lâm Tranh c.ắ.n một miếng.
Bà ăn xong, hai tiểu gia hỏa chia cho Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong, nhưng hai đều cự tuyệt.
Ăn xong đào hoa tô, Mộc Mộc từ trong lòng Sở Khiếu nhảy xuống rửa tay.
Trong lòng Sở Khiếu trống rỗng, nhịn ôm hai đứa cháu khác.
"Niên Niên, đến đây, để gia gia ôm một cái."
Sở Cẩm Niên tròn mắt lắc đầu,"Không , gia gia, gia gia chờ Mộc Mộc một chút, Mộc Mộc sẽ trở ! Gia gia đợi một lát ôm !"
Sở Khiếu về phía Sở Cẩm Chu,"Chu Chu?"
Sở Cẩm Chu cau mày, vô cùng do dự, lúc Mộc Mộc rửa tay xong , Sở Cẩm Niên vội vàng : "Mộc Mộc! Hắn đến !"
"Mộc Mộc, ngươi mau tới đây, gia gia ôm ngươi!"
Mộc Mộc gật gật đầu, ôm lấy chân Sở Khiếu,"Gia gia, con tới đây."
Sở Khiếu vội vàng ôm tiểu gia hỏa lên, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của nó, hôn lên mặt nó vài cái.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên Mộc Mộc híp mắt , vẻ mặt đồng tình.