Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:21:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong ở trong phòng ngủ đều thể tiếng vui vẻ của bọn chúng.

Không còn mấy tiểu gia hỏa ở bên cạnh, hai trở nên im lặng khác thường.

Ai cũng mở miệng một câu.

Thẩm Chỉ nửa giường, nghiêng đầu xe lăn ở bên cạnh.

Nghĩ tới nghĩ lui, nàng đột nhiên đề tài,"Sở Trường Phong, ... còn một bộ quần áo hỏng."

"Quần áo gì?"

Thẩm Chỉ vội vàng đưa bộ váy rách của cho ," xem, váy của hỏng ".

Sở Trường Phong nhận lấy, tìm kim chỉ, chậm rãi may .

Thường xuyên loại công việc , tay nghề của càng ngày càng .

Thẩm Chỉ chằm chằm vài , cảm thấy cách giữa hai chút xa, liền lặng lẽ di chuyển thể tới gần giường, đầu ghé bên giường, tò mò chằm chằm tay .

Động tác của Sở Trường Phong dừng , kéo chăn đắp kín cổ nàng.

"Đã nhiễm phong hàn còn đắp chăn cho , bệnh nặng hơn ?"

Thẩm Chỉ hì hì .

Nàng lặng lẽ uống vài ngụm nước linh tuyền, uống thảo d.ư.ợ.c khó uống, còn một ngày, hiện tại khôi phục tinh thần.

Nhàm chán, nàng liền nắm góc áo của chơi đùa.

Sở Trường Phong rũ mắt ánh mắt chuyên chú cùng cái đầu mềm mại của nàng, đáy mắt hiện lên ý .

Thời gian lúc, hai mặc dù gì, nhưng bầu khí cũng hổ, khó nhàn nhã ôn nhu như .

Không qua bao lâu, Thẩm Chỉ bỗng nhiên : "Sở Trường Phong, hôn , hôn quá sâu... Ta thở nổi."

Chillllllll girl !

"Khụ khụ khụ..."

Sở Trường Phong cả kinh, chiếc váy trong tay rơi xuống đất.

Thẩm Chỉ nghiêng đầu gối lên cánh tay trắng noãn của ,"Sau hôn dịu dàng một chút, thích dịu dàng một chút."

Hô hấp Sở Trường Phong kịch liệt phập phồng.

"Được ?"

"Đừng nũng." véo nhẹ khuôn mặt mềm mại của nàng, giọng khàn khàn mang theo một tia gợi cảm.

Thẩm Chỉ: "Ta nũng, đang chuyện nghiêm túc với ."

"Loại đề tài vốn nghiêm túc." .

Thẩm Chỉ tức giận bĩu môi,"Tướng công nhà ai giống như ?! Không lời ngon tiếng ngọt, còn nũng! Rõ ràng !"

Có thể là bởi vì sinh bệnh, khí lực gì, nên giọng của nàng mềm như nước, nhẹ như mây.

Còn nũng.

Chỉ cần là xong, đều sẽ thua nàng.

Yết hầu lăn lộn, nhặt váy lên, tiếp tục may.

"Sau ... Ta nhẹ một chút là ."

Giọng của nhẹ như gió, cẩn thận sẽ thấy.

Thẩm Chỉ cách gần, rõ từng chữ từng câu, khắc sâu trong lòng.

"Sau ?!"

Thẩm Chỉ cong môi, vui vẻ trở , đó nhích gần, đầu cọ cọ chân ,"Đây là ! Sau đều hôn ! Không thể chuyện giữ lời!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-195.html.]

Sở Trường Phong vốn nên vui vẻ, nhưng trong lòng càng thêm chua xót.

Hình như mang đến cho Thẩm Chỉ nhiều ủy khuất.

Trong lòng mềm nhũn, cảm thấy thật xứng đáng với nàng.

Sở Trường Phong dịu dàng xoa đầu nàng,"Xin , ... nhất định sẽ đối với nàng."

Thẩm Chỉ ngẩn .

Nàng còn kịp phản ứng, Sở Trường Phong bỗng nhiên cúi xuống, hôn lên trán nàng một cái.

Không , Thẩm Chỉ đột nhiên cảm giác mũi cay cay, nhanh, nước mắt liền khống chế mà tuôn .

Nàng cũng đang khó chịu cái gì, ủy khuất cái gì, nhưng... nhưng .

Có lẽ là vui vẻ .

Nàng thương tâm, Sở Trường Phong đặt váy sang một bên, ôm nửa nàng trong lòng.

"Xin , luôn khiến nàng chịu ủy khuất, luôn khiến nàng chịu khổ."

"Sở Trường Phong... Sở Trường Phong..."

Nàng hít mũi, vùi đầu lòng Sở Trường Phong, nhẹ nhàng gọi tên .

Mỗi nàng gọi một tiếng, Sở Trường Phong cảm thấy tim đau một phần.

"Ngoan, đừng , ?"

Hai ôm chặt lấy, bất tri bất giác, Thẩm Chỉ trong lòng Sở Trường Phong.

Nàng gầy, tuy rằng so với nữ nhân trong thôn cao hơn một chút, nhưng vẫn nhỏ nhắn xinh xắn.

Sở Trường Phong vóc dáng cao, mặc dù mỗi ngày xe lăn, nhưng lưng và lồng n.g.ự.c của vẫn rộng lớn vững chãi.

Thẩm Chỉ trong lòng , nho nhỏ như một con mèo nhỏ.

Nàng mãi ngừng , lưng dựa , nhỏ giọng nức nở.

Sở Trường Phong tựa đầu lên vai nàng, hai tay đặt ở eo nàng.

"Chỉ Chỉ..."

"Cha nương!"

Chỉ là, còn kịp cái gì, một giọng trẻ con cắt đứt.

Sở Cẩm Niên đột nhiên đẩy cửa , kích động đến đỏ mặt.

"Cha nương! Diều thỏ con của Niên Niên bay thật cao thật cao! Cao hơn diều lão hổ của ca ca!"

"Diều thỏ con của con thả cùng với Mộc Mộc! Mộc Mộc lợi hại!"

Diều là bảo bối quan trọng của tiểu gia hỏa và ca ca, cũng là tài sản quan trọng, hai thường xuyên lấy chơi.

diều thỏ con của tiểu gia hỏa mỗi đều bay cao bằng diều của ca ca, đây là đầu tiên vượt qua ca ca!

Không cho nó kích động c.h.ế.t !

Thẩm Chỉ vội vàng lau nước mắt, Sở Trường Phong ôm chặt nàng, giấu đầu nàng trong ngực.

Kích động qua , tiểu gia hỏa "A" một tiếng, phát hiện thích hợp.

"Cha! Nương ? Nương ?"

Trên giường chỉ chăn xốc lên, thấy bóng dáng nương của nó.

"Niên Niên, nương ở đây." Thẩm Chỉ muộn thanh .

 

Loading...