Sở Trường Phong mấp máy môi, lỗ tai bất giác ửng đỏ lên, vì mỗi nàng những lời đều chắc chắn như ?
Chưa bao giờ là câu hỏi.
Không thể thêm từ " " ?
"Nói hươu vượn." ăn một miếng miến lạnh khoai môn, lẩm bẩm một câu.
Chillllllll girl !
"Ta hươu vượn , trong lòng tự rõ." Thẩm Chỉ híp mắt, ung dung .
Sở Trường Phong ho khan hai tiếng, mặt nàng.
Bị nàng trêu chọc hai câu, liền quên chính còn tức giận, chính là hưng sư vấn tội.
Thẩm Chỉ cọ cọ cánh tay , há miệng.
"Tướng công, cũng chút đói, đút cho ăn hai miếng ."
Động tác nhai nuốt của Sở Trường Phong dừng , ánh mắt trầm xuống, thở dài một .
"Cho nàng cho khác giúp, cho nàng dậy sớm như , chuyện gì cũng đều ôm , đói? Đáng đời!"
Miệng tuy rằng lải nhải, nhưng vẫn gắp một con tôm bóc vỏ đút cho nàng.
Thẩm Chỉ há miệng ăn xong.
Tiếp theo Sở Trường Phong đút tới một cái chân gà.
Thẩm Chỉ tiếp tục ăn.
Ăn thêm một chút, Sở Trường Phong đút cho nàng, nàng vội vàng lắc đầu,
"Được , giờ no , tự ăn ."
Sở Trường Phong mặt chút đổi liếc nàng một cái.
Thẩm Chỉ ôm cánh tay cọ cọ,"Tướng công, Chỉ Chỉ thật sự ăn vô."
Nàng vỗ vỗ bụng ,"Không tin tự sờ , phồng lên ."
Sở Trường Phong hô hấp dồn dập, lông mi run vài cái, đầu đối với một nũng tay chân luống cuống như .
Niên Niên nhà nũng, đều thể bình tĩnh ứng phó!
Này... Thẩm Chỉ...
"Nàng... Nàng nũng!"
Hắn hung dữ một tiếng, cho phép nàng phản kháng, đút cho nàng một miếng miến lạnh,"Mới sáng sớm, cái gì cũng ăn, còn đói bụng, nếu nàng ngoan như , trở về liền đ.á.n.h m.ô.n.g nàng!"
Vừa dứt lời, Thẩm Chỉ chằm chằm , im lặng .
Sở Trường Phong vốn đang cau mày, bộ dạng hung thần ác sát, nhưng đột nhiên ý thức gì, ngây .
Hắn đang cái gì ?!
Hắn theo bản năng liền đem nữ nhân mặt coi như là Niên Niên mà giáo dục!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-177.html.]
Đánh mông?
Sao thể những lời ? Loại lời đùa giỡn nữ nhân thế ...
Sở Trường Phong hít một khí lạnh, cũng dám Thẩm Chỉ, nàng thể vì điều mà chán ghét ?
Hắn thật sự cố ý!
Nhìn vẻ mặt Sở Trường Phong đổi liên tục, dường như xen lẫn hối hận, áy náy cùng với bất an, Thẩm Chỉ nở nụ , môi dán lỗ tai ,"Ai nha! Tướng công nhà ai đắn như ? Lại còn đ.á.n.h mông... thật đúng là e lệ."
Sở Trường Phong lúc nàng thu phục, một chữ cũng dám nhiều lời, cổ và lỗ tai đỏ bừng đến tận gò má, như là phơi nắng một ngày một đêm, đỏ đến nóng lên.
Thẩm Chỉ xoa xoa mặt của ,"Loại chuyện chờ buổi tối chúng về đến nhà thảo luận, ở bên ngoài cũng đừng loại lời nha, thẹn thùng c.h.ế.t!"
Sở Trường Phong kìm ngước mắt nàng.
Sắc mặt Thẩm Chỉ bình thường, mặt lộ nụ nhàn nhạt, gì chút thẹn thùng nào?
Sở Trường Phong nhanh chóng cúi đầu, nàng chính là tiểu yêu tinh dối!
Mấy Trương đại nương ăn lén hai vợ chồng bọn họ.
Sở Trường Phong tuấn tú, Thẩm Chỉ tinh xảo xinh , hai tủm tỉm chuyện, đùa, miễn bàn bao nhiêu mắt.
Đặc biệt Sở Trường Phong đỏ mặt, cúi đầu thẹn thùng, Thẩm Chỉ ngẩng đầu dịu dàng, Trương đại nương mà sửng sốt.
"Cha của Ngưu Ngưu , ngươi xem Trường Phong thể sinh như chứ?"
"Còn thể sinh thế nào, cha của Trường Phong năm đó ! Hoàn thua đứa con trai , cha như thế nào, tự nhiên sẽ con như thế đó."
"A... Sở Khiếu ... mặt mũi đều là râu, cái gì ?"
Cha của Sở Trường Phong ít khi về nhà, Trương đại nương gặp bọn họ nhiều lắm, mỗi cha Sở đều tóc rối bù, râu ria xồm xoàm, Trương đại nương bao giờ cảm thấy .
Ngược là Sở mẫu, tuy rằng tuổi còn nhỏ, ở trong thôn bọn họ tuổi tóc đều bạc trắng , nhưng bà giơ tay nhấc chân đều giống như thiên kim tiểu thư, mặt còn nếp nhăn.
Trương đại nương vẫn luôn nghĩ mỹ nhân xinh như , coi trọng cha của Sở Trường Phong.
Bà vẫn cảm thấy Sở Trường Phong sở dĩ lớn lên như , cũng là bởi vì nương xinh giống tiên nữ!
Trương đại bá ,"Người chỉ là hiện tại , nhưng ... cũng là một nhân vật nổi danh lừng lẫy."
"Vậy... cưới nương của Trường Phong?"
Lúc Trương đại bá gì, qua thật lâu mới : "Chuyện cũng ."
Trương đại nương trừng mắt liếc một cái,"Chuyện quan trọng !"...
Dần dần, chân núi lên càng ngày càng nhiều.
Mọi sắp tới giữa sườn núi, liền thấy một đám tiểu gia hỏa đang ăn thịt, ăn mì ngon lành, vốn là đói khát, hiện tại là triệt để chịu nổi.
"Tiểu oa nhi, các ngươi ăn cái gì ? Là ăn ở quán mì bên cạnh ?"
Một nam nhân trung niên tới mặt Sở Cẩm Niên, thoáng qua trong bát của nó, còn gần một nửa miến lạnh, lập tức nuốt nước miếng.