Sở Cẩm Chu ngơ ngác nàng, nên lời.
Thẩm Chỉ: "Con là tiểu hùng hy sinh, là liệt sĩ, sẽ tất cả đất nước ghi nhớ, bọn họ nhớ đến con."
"..." Sở Cẩm Chu dùng sức lau nước mắt," con chỉ là một đứa trẻ, con nổ c.h.ế.t... con còn nữa..."
"Có! Người khác sẽ nhớ tới con, con vĩnh viễn đều ở đây."
Trái tim Sở Cẩm Chu đập thình thịch, hòa hoãn thật lâu, nó mới nhẹ nhàng cọ cọ đầu cánh tay Thẩm Chỉ.
"Nương, con c.h.ế.t năm 1938. ... Vậy đến đây lúc nào?"
"Ta , là năm 2024."
"2024..."
Đây là thời gian nó thể tưởng tượng nổi.
Thẩm Chỉ: "Sắp một thế kỷ .
"Gần một trăm năm nhiều đổi, tóm sẽ chịu khổ nữa, cũng sẽ khi dễ, bởi vì tiền bối của chúng , cũng chính là các ngươi, đ.á.n.h xong tất cả các trận chiến."
"Bảo bối, con là một trong những hùng cứu cả một quốc gia, con lợi hại, lợi hại!"
Sở Cẩm Chu .
"Sẽ ... còn những c.h.ế.t nữa, đúng ?"
" !"
"Các thẩm thẩm tỷ tỷ cũng sẽ khi dễ, đúng ?"
" !"
"Những chúng dẫm nát lòng bàn chân, đúng ?"
" !"
"Ô oa..."
Một đêm , Sở Cẩm Chu cuộn trong lòng Thẩm Chỉ thật lâu thật lâu.
Bên .
Sở Cẩm Niên vểnh m.ô.n.g ghé bên Sở Trường Phong, cũng trằn trọc khó ngủ.
"Cha!"
"Hả?"
"Con cảm thấy nương... yêu con nữa!" Tiểu gia hỏa nhăn mày, lông mày cong cong khúc khuỷu, giống như con sâu lông.
Sở Trường Phong tràn đầy đồng cảm,"Nàng cũng bao giờ yêu ."
Sở Cẩm Niên vỗ vỗ cánh tay ,"Nương chắc chắn thích cha, nương thích cha, cha cũng ."
"..."
Thật sự thể nhịn nữa, Sở Trường Phong hỏi: "Vậy nàng chắc chắn cũng thích con, thích con."
"Mới là lạ!" Sở Cẩm Niên bĩu môi thật cao,"Nương hiện tại thích con, nương còn thường xuyên hôn con nha, cho tới bây giờ nương từng hôn cha nha!"
"Ai !" Sở Trường Phong bất mãn.
"Vốn ! Cha đừng khoác lác! Nương chắc chắn hôn cha."
"Đã hôn !" Sở Trường Phong nóng nảy,"Nàng lén hôn, căn bản cho các con ! Ta cho nàng hôn! Nàng vẫn cứng rắn hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-170.html.]
Sở Cẩm Niên liếc mắt ,"Thật giả? Cha đừng tưởng rằng Niên Niên nhỏ, liền lừa Niên Niên! Như là !"
"Không lừa con!"
"Lừa con là ch.ó nhỏ?"
"Lừa con là ch.ó nhỏ!" Sở Trường Phong vốn dối! Hắn sợ cái gì!
Sở Cẩm Niên tiếp tục lải nhải,"Vậy ngày mai con sẽ hỏi nương, nếu nương thừa nhận, con mới tin."
Sở Trường Phong nhắm mắt .
Một lát , mới sâu kín một câu: "A... Hiện tại con cũng chỉ tin tưởng nương của con, tin , cũng là ai nhất với , lời trẻ con , thật sự là thể tin a."
Sở Cẩm Niên ngơ ngác, nó gãi gãi đầu, trong lòng chút áy náy.
Trước nó và cha đúng là ước định như .
... nhưng bây giờ giống ngày xưa, cha... cha là cha thích chuyện, cần dỗ dành nữa .
Vừa cha còn cãi với nó.
"Này, Sở Phong Phong!" Sở Cẩm Niên mấp máy cái miệng nhỏ,"Niên Niên nha! Niên Niên khi đó là đang dỗ cha nha, cha hiểu? Hiện tại cha cần Niên Niên dỗ, nhưng nương là nữ hài tử, nương cần nha!"
Sở Trường Phong mặt ,"Đừng giải thích! Giải thích chính là chột ."
"Con..." Sở Cẩm Niên tức giận bĩu môi, tên cha thối ! Không ngờ thật sự đoán nó đang chột !
"Sao cha thông minh như ?!" Nó lẩm bẩm : "Sao trong lòng nghĩ gì cha cũng ?"
Sở Trường Phong tiểu gia hỏa chọc .
Quên , trêu chọc nó nữa.
vươn cánh tay, ôm tiểu gia hỏa chỉ mặc cái yếm nhỏ trong ngực,"Ngủ , nhãi con."
Sở Cẩm Niên dễ dỗ, ôm một cái, lên.
Nó nhấc lên chân nhỏ gác ở cha,"Sở Phong Phong , cha đối với Niên Niên một chút, chọc con tức giận, hiểu ?"
"Hiểu , tiểu tổ tông!"
"Hừ! Quên , hôm nay Niên Niên sẽ ngủ với cha, con dự định sẽ giận nương, nương chỉ ngủ với ca ca, mang theo Niên Niên... Thiên vị..."
Sở Trường Phong xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, tiểu gia hỏa cũng dám những lời như , hiện tại ngược lá gan càng lớn, cũng vui vẻ hơn nhiều.
Chỉ chốc lát , tiểu gia hỏa trong lòng ngủ say, hô hấp nhè nhẹ, khuôn mặt khi ngủ trông đặc biệt thanh tú.
Sở Trường Phong hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ của nó, khẽ : "Nhãi con nhà đáng yêu như ? Sau cũng luôn vui vẻ mỗi ngày."
Sở Cẩm Niên chép chép miệng, coi như là đồng ý.
Ngày hôm .
Hai cha con thức dậy từ sớm, Sở Cẩm Niên rời giường liền chạy khỏi phòng ngủ.
Đi tới nhà chính, bỗng nhiên, phòng nhỏ bên cạnh "Kẽo kẹt" một tiếng, cửa mở .
Sở Cẩm Chu .
Sở Cẩm Niên ngáp một cái, đang chuyện với ca ca, đột nhiên đôi mắt sưng húp sắp mở của ca ca dọa sợ.
"Ca ca!"
Chillllllll girl !
Tiểu gia hỏa vội vàng tới mặt Sở Cẩm Chu, ngẩng đầu chằm chằm mắt ca ca,"Ca ca ?! Bị bắt nạt? Khóc ?"
Sở Cẩm Chu sờ sờ mí mắt, sờ sờ đầu nó,"Ca ca , chỉ là nương kể chuyện xưa cho , quá cảm động, liền ."