Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:20:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tiểu gia hỏa bạn với cha nương là giả, chính sợ hãi, cần bạn là thật.

Vì thế lên giường, hai bọn chúng liền chiếm lấy vị trí giữa hai lớn.

Hai tiểu gia hỏa chỉ lộ cái đầu nhỏ, mắt to chớp chớp, ngoan ngoãn đáng yêu.

Thẩm Chỉ nhịn nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn chúng, hôn nhẹ lên trán của bọn chúng.

Sở Cẩm Niên híp mắt, giống như con mèo nhỏ,"Nương, Niên Niên và ca ca hôm nay sạch sẽ! Nương hôn thêm vài cái ?"

Sở Cẩm Chu chút thẹn thùng, nhưng cặp mắt mang theo một tia khát vọng.

Thẩm Chỉ cúi đầu hôn lên mặt bọn chúng một cái,"Lúc ?"

"Hắc hắc hắc, !"

Được nương hôn, Sở Cẩm Niên như con sâu nhỏ nhúc nhích trong lòng Sở Trường Phong,"Cha, nương hôn con và ca ca , còn thì ?"

Nói xong, tiểu gia hỏa còn đem khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò đen nhẻm của tiến đến bên miệng Sở Trường Phong, cái gì cần cũng .

Sở Trường Phong bất đắc dĩ , xoa xoa đầu nhỏ của nó, mới hôn nó một cái.

"Hắc hắc hắc..."

Sở Cẩm Niên mừng rỡ lăn mấy vòng, bất quá giường hạn, phát hiện lăn lộn là một kỹ thuật sống, đành quy củ mà xuống.

Sở Cẩm Chu nghiêng đầu len lén Sở Trường Phong, nó hổ dám để cha hôn nó.

Nương hôn nó hai cái, cũng thể tham lam thêm nữa.

Nghĩ như , bỗng nhiên cảm giác mắt tối sầm, khuôn mặt chợt lạnh.

Sở Trường Phong: "Cũng hôn Chu Chu!"

Sở Cẩm Chu mím môi, nhịn kéo chăn trùm lên đầu, khẽ nhúc nhích, dần dần chui trong chăn.

Sở Cẩm Niên cho rằng ca ca đang chơi, cũng vội vàng chui theo.

"Ca ca, ngươi đang trốn mèo ?" Tiểu gia hỏa nhỏ giọng hỏi.

Sở Cẩm Chu đỏ mặt lắc đầu,"Không , Niên Niên, mau ngủ ."

Sở Cẩm Niên gãi đầu,"A... Được , ... ngủ thôi."

Hai tiểu gia hỏa cũng sợ ngạt, cứ như che đầu nhỏ mà ngủ .

Nghe tiếng hít thở đều đều của hai , Thẩm Chỉ vén chăn lên, lộ hai cái đầu nhỏ.

Chillllllll girl !

Sở Trường Phong ở bên cạnh , khóe miệng ngừng cong lên.

Thẩm Chỉ một cái,"Khụ... Chúng cũng ngủ ."

Lông mi Sở Trường Phong khẽ chớp,"Ồ."

Một nhà bốn nhanh ngủ say.

Chỉ là đến nửa đêm, hai lớn đột nhiên đ.á.n.h thức bới tiếng lẩm bẩm của Sở Cẩm Chu.

Lúc , bên ngoài vẫn còn đang mưa, dấu hiện ngớt.

Trong tiếng mưa gió xen lẫn lời mớ mềm mại của Sở Cẩm Chu.

"Đoàn trưởng... Bá bá... !"

"Ta nổ bọn họ! Nổ c.h.ế.t bọn họ!"

Thẩm Chỉ mắt nhắm mắt mở, còn Sở Trường Phong chút mờ mịt nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-158.html.]

"Quân địch! Ta nổ c.h.ế.t các ngươi! Các ngươi cút ! Nổ c.h.ế.t các ngươi!"

Đôi mắt vốn buồn ngủ của Thẩm Chỉ đột nhiên trợn tròn!

"Đoàn trưởng bá bá... Chu Chu... Chu Chu ... Đi đ.á.n.h bom..."

"Chu Chu lợi hại..."

Tiểu gia hỏa ngừng lẩm bẩm, Sở Trường Phong hiểu nó đang cái gì, hơn nửa ngày, mới hỏi: "Tiểu gia hỏa mơ thấy thứ gì đáng sợ ? Mơ thẩy quỷ?"

"Nổ c.h.ế.t bọn họ là cái gì?"

Thẩm Chỉ vẻ mặt phức tạp lắc đầu,"Không ."

Sở Trường Phong vốn cũng trông cậy nàng thể , thở dài, đưa tay vuốt ve cái đầu nhỏ ướt sũng mồ hôi của Sở Cẩm Chu,"Chu Chu ngoan, đừng sợ đừng sợ, cha và nương ở đây."

Tiểu gia hỏa bĩu môi cọ cọ lòng bàn tay của , dần dần, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh trở , cuối cùng nữa ngủ say.

Mà Sở Cẩm Niên thì vẫn ngủ say giống như con heo con, thấy gì.

Thấy Sở Cẩm Chu gặp ác mộng, cũng mớ nữa, Sở Trường Phong mới nhẹ giọng với Thẩm Chỉ: "Ngủ ."

Thẩm Chỉ mím môi, khẽ "Ừ" một tiếng.

Ba cha con đều ngủ say, nhưng nàng vẫn ngủ .

Trằn trọc, nhịn chằm chằm Sở Cẩm Chu ở bên cạnh , chẳng lúc nào rụt trong lòng nàng.

Tiểu gia hỏa khẽ nhíu mày, cái miệng nhỏ khẽ mấp máy.

Thẩm Chỉ ôm lấy nó, dịu dàng vuốt ve đầu, thể nhỏ nhắn của nó.

Thì thật sự là một tiểu hùng a.

Trong lòng Thẩm Chỉ đau xót.

Trách lợi hại như , chỉ thể săn thú mà còn thể ná, thậm chí còn ngắm chuẩn như , giống như một tay thiện xạ, thì tất cả đều là kinh nghiệm tích lũy từ những cận kề cái c.h.ế.t.

Ánh mắt Thẩm Chỉ lập tức ướt đẫm.

Tiểu bảo bối dễ dàng thỏa mãn như , cảnh mà khác ghét bỏ nó cảm thấy hạnh phúc, chịu nhiều khổ như , cuối cùng vẫn là...

Hiện tại cần nghĩ cũng , đứa nhỏ thể tới nơi , tám chín phần là c.h.ế.t trong chiến tranh.

Nàng nhẹ nhàng hôn lên đầu tiểu gia hỏa, bảo bối, con sẽ nhà.

Có thể là vòng tay của nương quá ấm áp, Sở Cẩm Chu ngủ ngon, một giấc thẳng đến bình minh.

"Hô hô hô-"

Một đêm mưa to qua , sáng sớm, mặt trời rực rỡ liền mọc lên.

Ngoài phòng tiếng chim hót líu ríu.

Sở Cẩm Chu dụi dụi mắt, mơ màng dậy ngẩn .

mơ, luôn mơ về ngày c.h.ế.t chứ?

Cảm giác nổ tung vẫn chút đáng sợ.

Phiền muộn thở dài, nó bĩu môi.

Bỗng nhiên cảm giác bàn tay nhỏ bé nóng lên, nó sững sờ cúi đầu.

Chỉ thấy một đôi tay trắng nõn tinh tế nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ bé của nó, tiểu gia hỏa ngước mắt, đối diện với đôi mắt khanh khách của Thẩm Chỉ.

 

Loading...