Sở Cẩm Chu: "Bởi vì cha là cha chúng nha, cha của chúng hơn cha của khác, chúng nên vui, nên kiêu ngạo, khác cũng !"
Sở Cẩm Niên liền gật đầu, đúng , cha nó thật sự là nhất trong tất cả những mà nó từng gặp.
Trước nó cũng cha.
Lúc cha trở về, nó cũng dám tới gần, nhưng cha quá , nó cảm thấy so với nương khi đó còn hơn, nó nhịn chạy đến bên giường lặng lẽ cha.
Khi đó cha trầm mặc, một câu cũng , nó sợ hãi.
cũng tại , nó liền khống chế mỗi ngày đều ghé bên giường cha, cùng cha chuyện.
Sau đó cha xinh liền thật sự để ý đến nó! Còn thể sờ đầu nó! Sẽ quan tâm nó, sẽ... sẽ hôn nó, hắc hắc hắc...
Nghĩ đến tình cảm với cha, tiểu gia hỏa chép chép miệng, thôi .
"Sở Phong Phong! Niên Niên rộng lượng khoan dung, con đây quyết định tha thứ cho cha!"
Tiểu gia hỏa vung tay nhỏ lên,"Cha cũng đừng quá cảm động nha!"
Ăn cơm xong, trung vang lên vài tiếng sấm sét.
Sấm sét mang theo tia chớp, Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên vội vàng chạy cửa .
Chỉ chốc lát , mưa to trút xuống.
"Ầm!"
Sở Cẩm Niên che lỗ tai ,"Ca ca, tiếng sấm lớn quá! Ta sợ, may mà nhà chúng sửa xong , nếu dột."
Sở Cẩm Chu ôm bả vai nhỏ của tiểu gia hỏa,"Đừng sợ, ca ca ở cùng ngươi."
"Ca ca, hôm nay chúng nên ngủ với cha và nương ? Cha và nương nhất định cũng sợ."
Sở Cẩm Chu cau mày, nó cảm thấy cha và nương thể sẽ , dù lớn thường thích ngủ cùng trẻ con.
"Ca ca, ?" Thấy ca ca thật lâu , Sở Cẩm Niên vội vàng kéo cánh tay ca ca nũng.
Sở Cẩm Chu: "Vậy... chúng hỏi cha và nương một chút."
Được!"Sở Cẩm Niên lập tức híp mắt.
Hai đến phòng bếp,"Nương nương, hôm nay mưa thật lớn nha! Có ?"
Sở Cẩm Niên chớp đôi mắt tròn xoe hỏi.
Thẩm Chỉ lau bệ bếp gật đầu,"Ừ, lớn."
"Tiếng sấm thật lớn, tia chớp cũng thật dọa , đúng ?"
" , quả thật dọa ."
Sở Cẩm Niên vui vẻ Sở Cẩm Chu, vẻ mặt đắc ý, đó xoa nắn ngón tay nhỏ, khẩn trương hỏi: "Vậy... buổi tối nương và cha ngủ nhất định sẽ sợ hãi?"
Thẩm Chỉ nó một cái, một Tiểu Hắc Cầu nho nhỏ, trong đôi mắt to lộ vẻ giảo hoạt dễ phát hiện.
Như một tiểu hồ ly.
Nàng nhướng mày," , chúng quả thật sợ hãi."
"Vậy..." Sở Cẩm Niên cố gắng nén ,"Vậy... Niên Niên và ca ca sẽ ngủ với cha và nương nhé, chúng con một chút cũng sợ nha! Con và ca ca lá gan lớn! Có chúng con ở cùng, cha và nương sẽ sợ nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-157.html.]
Thẩm Chỉ nhất thời gì, giặt sạch khăn lau, phơi lên, chậm rãi mà rửa tay.
Hô hấp Sở Cẩm Niên dồn dập hẳn lên, vẻ đắc ý khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần biến mất, cả đều khẩn trương.
Do dự một lát, nó hỏi: "Nương... nương, lời nào?"
Tim Sở Cẩm Chu cũng bắt đầu đập nhanh, vẻ mặt chờ mong Thẩm Chỉ,"Nương, con và ... ừm... thật sự thể bạn với hai ! Nương là nữ hài tử, chúng con thể bảo vệ ."
" nha đúng nha! Nương- ?" Sở Cẩm Niên kéo ống tay áo của nàng nhẹ nhàng kéo,"Nha? Đồng ý mà, nương-"
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ trừng mắt bọn chúng,"Hai tên tiểu vô , tiểu nũng."
Hai tiểu gia hỏa chớp chớp đôi mắt lấp lánh.
"Được , đồng ý với các con, hôm nay ngủ chung."
"Hắc hắc hắc..."
Hai khuôn mặt nhỏ lập tức nở nụ .
Đối với việc ngủ giường của cha nương, hai tiểu gia hỏa thể là chuẩn đầy đủ.
Chillllllll girl !
Đầu tiên chính là đem chính tắm rửa sạch sẽ, ngay cả chân nhỏ cũng rửa rửa nhiều .
Hai còn chà lưng cho .
Thẩm Chỉ tựa cửa bọn chúng, hai tiểu gia hỏa chà xát phát âm thanh "hì hục hì hục."
Nàng nhịn hai tiếng,"Sở Niên Niên, Sở Chu Chu, xong ?"
"Xong xong - sắp xong -" Sở Cẩm Niên càng sức chà sát.
Sở Cẩm Chu vội vàng lấy khăn khô xoa đầu tóc ướt sũng cho Sở Cẩm Niên.
"Ai nha! Ca ca! Ngươi xoa lỗ tai Niên Niên !"
Tiểu gia hỏa bĩu môi, kéo khăn che tầm mắt , ai oán ca ca,"Phải nhẹ một chút! Xoa hỏng Niên Niên thì nha!"
Sở Cẩm Chu sờ sờ mũi,"Vậy nhẹ một chút."
Sở Cẩm Niên nhỏ giọng lẩm bẩm,"Hừ! Nhìn Niên Niên , hầu hạ nhiều , chà xát một chút cũng đau? Ca ca nên học nhiều một chút nha!"
Dứt lời, tiểu gia hỏa bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt sáng lên, vội vàng mắng một tiếng "Ca ca ngốc!"
Ca ca nó cũng lúc ngốc nghếch, Sở Cẩm Niên trộm trong lòng, ai nha! Chà xát lắm! Chà xát thật tuyệt!
Ca ca ngốc xoa tóc!
Sở Cẩm Chu: "Vậy ca ca sẽ học thật , chắc chắn sẽ đau."
Sở Cẩm Niên: "Ừm... học cũng , chúng bận lắm, ngày mai còn lên núi nhặt nấm, vội vội!"
Nói giỡn, nếu ca ca cũng hầu hạ khác như nó, nó thật sự cái gì cũng ngốc hơn ca ca!
Vậy thì !
Thẩm Chỉ khoanh tay ngực,"Sở Niên Niên, con đừng khi dễ ca ca."
Sở Cẩm Niên xoay khuôn mặt nhỏ nhắn qua nàng, nàng thấu tiểu tâm tư, khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu gia hỏa bừng, vốn phản bác, nhưng nó thật sự chột , chỉ thể cúi đầu "À" một tiếng.
Hai lề mề một hồi lâu, cuối cùng cũng lên giường.