Sờ sờ chỗ bọn chúng đụng, nàng ôn nhu : "Đau thì , nương ở đây, sợ cái gì?"
Sở Cẩm Niên quyến luyến kéo tay nàng, đem khuôn mặt nhỏ nhắn dán lòng bàn tay nàng cọ cọ,"Hắc hắc hắc, Niên Niên hiện tại đau-"
Sở Cẩm Chu hổ, dám nũng như , chỉ đỏ mặt nhỏ giọng : "Nương, kỳ thật vẫn chút đau, nương... Có thể xoa cho con ?"
Nói xong, hô hấp của nó ngừng một chút, chờ mong thấp thỏm.
Thẩm Chỉ gì, chỉ là một tay xoa một cái đầu nhỏ,"Sau chú ý một chút, đừng ngây ngốc như , hai tiểu đầu đất."
"Hắc hắc hắc..."
Hai đồng loạt .
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ theo,"Cười rộ lên càng ngốc."
Hai nụ ngây ngốc cứng đờ mặt.
Thẩm Chỉ "phụt" một tiếng," đáng yêu."
Nụ ngây ngốc càng thêm sáng lạn.
Xoa đầu cho bọn chúng một hồi, Thẩm Chỉ hôn nhẹ trán bọn chúng,"Được , ngủ , ngày mai ngủ thêm một lát, đừng dậy sớm."
Hai tiểu gia hỏa gì, chỉ nàng .
Thẩm Chỉ: "Có ? Ngày mai nếu phát hiện các con dậy sớm, nương sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g các con đấy."
Sở Cẩm Niên chu môi thật cao.
Sở Cẩm Chu cau mày nhỏ.
Thẩm Chỉ: "Cứ quyết định như !"
Trong phòng ngủ bên cạnh, Sở Trường Phong ở dựa tường bên giường, phát hiện gối đầu bên cạnh chút loạn, cầm lên cẩn thận vỗ vỗ.
Đặt trở , hai , cầm lên tiếp tục vỗ.
Lặp lặp , vỗ nhiều , gấp chăn vài cái, bảo đảm cảm thấy chỉnh tề.
Thẩm Chỉ phòng, đúng lúc thấy đang nghiêng sửa sang góc chăn.
Nghe thấy tiếng mở cửa "kẽo kẹt", nhanh chóng rút tay về, như việc gì đầu , kéo chăn bên cạnh , giả vờ bề bộn nhiều việc.
Thẩm Chỉ tới bên giường,"Bùm" một tiếng nhào lên giường.
Sở Trường Phong nghi hoặc nàng.
Thẩm Chỉ vùi đầu trong chăn, trông thật kỳ lạ.
Chillllllll girl !
Yết hầu lăn lộn, vươn hai ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc lưng nàng,"Nàng... ?"
Thẩm Chỉ gì, cũng nhúc nhích.
Sở Trường Phong nhíu chặt mày,"Thẩm Chỉ, chuyện ."
"Ta chuyện, mệt mỏi-" Thẩm Chỉ rầu rĩ mà lẩm bẩm.
Sở Trường Phong mím chặt môi, qua một hồi lâu, nhỏ giọng hỏi: "Mệt chỗ nào?"
Thẩm Chỉ ngẩn , thật nàng chỉ thói quen sấp giường như mà thôi, nhưng suy nghĩ một chút, nàng nghiêng đầu về phía ,"Vai đau, eo đau."
Lông mi Sở Trường Phong run rẩy, yết hầu lăn lộn vài cái,"Nàng... Nàng..."
"Nàng cái gì?"
"Nếu nàng đồng ý, ... thể xoa bóp cho nàng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-150.html.]
Đôi mắt Thẩm Chỉ lóe lên,"Chàng ... bóp vai cho ? Hay là eo? Là nữ nhân..."
"Vai vai vai!" Nàng còn xong, gấp gáp cắt đứt.
Lời trong miệng Thẩm Chỉ lập tức nuốt trở ,"Được ."
Nàng ở giường xê dịch, dựa gần hơn, ánh mắt xoay chuyển, khóe miệng nàng cong lên, trực tiếp sấp đùi .
Sở Trường Phong cả cứng ngắc.
"Xoa bóp ." Nàng .
Hô hấp Sở Trường Phong trầm xuống,"Nàng... Nàng gì sấp đùi ? Nàng sấp giường ."
"Ta ! Như tiện nha? Chàng lắm chuyện như chứ? Không giúp xoa bóp ?" Thẩm Chỉ bĩu môi.
Sở Trường Phong nghẹn họng,"Nàng... Nàng hổ!"
Thẩm Chỉ "Hừ" một tiếng, cả ngày cũng chỉ những lời .
"Ta mặc kệ, mau xoa bóp cho !"
Khẽ thở dài, Sở Trường Phong vân vê ngón tay, mới chậm rãi đặt tay lên vai nàng.
Đêm hè, nàng chỉ mặc một cái áo lót mỏng, nắm vai của nàng, thể rõ ràng cảm giác nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng.
Hầu kết Sở Trường Phong lăn lộn, cố gắng bỏ qua loại xúc cảm , cẩn thận xoa bóp.
Sức lực của cũng lớn, bóp vai cũng cảm thấy thoải mái lắm.
Một lát , nàng : "Sở Trường Phong, cảm giác vai của hơn nhiều, chính là đau eo, eo đau nhất."
Sở Trường Phong mím môi,"Nàng thể tự xoa bóp."
"Xoa bóp ."
"Có thể."
"Thật sự xoa bóp , chính thể tự xoa bóp eo cho ? Thật bất tiện nha?"
Sở Trường Phong: "Rõ ràng tiện."
Thẩm Chỉ tức giận đầu trừng ,"Lúc bảo giúp thì giúp, tự giúp xoa bóp, kết quả thì ? Chỗ đau, chịu giúp."
Lời nàng luôn cho nên trả lời như thế nào.
"Ta mặc kệ!" Nàng đột nhiên kéo tay ,"Bộp" một cái đặt lên eo ,"Xoa bóp cho !"
Eo cũng giống như vai, khi xoa bóp chỉ xương cốt cứng rắn, nhẹ nhàng chạm cảm thấy vô cùng mềm mại.
Sở Trường Phong dám nhúc nhích.
Theo lý mà , là tướng công của Thẩm Chỉ, bọn họ hai đứa con, tình cảnh nào từng thấy qua, nhưng... nhưng ký ức của đối với quá khứ dường như mơ hồ.
Hắn hình như sẽ sợ hãi rụt rè như , cũng sẽ ngượng ngùng như .
Hiện giờ cũng là .
"Sở Trường Phong, nhanh lên một chút, đau cả đêm ? Chàng chính là đau lòng ."
Sở Trường Phong há miệng, cuối cùng cũng thỏa hiệp,"Xoa, xoa bóp cho nàng là ."
Tay gầy dài, khớp xương rõ ràng, một tay giống như thể ôm lấy eo nàng.
Eo của nàng mềm mại ấm áp, Sở Trường Phong xoa bóp trong chốc lát, liền cảm thấy miệng khô khốc.
"Được... ?"