Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:52:56
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bột mì thêm nước nhào thành bột mì tỉnh.

Nàng vườn hái một ít cải, mấy cọng tỏi non và hai quả dưa chuột.

Cải và dưa chuột đều cắt thành sợi nhỏ, nàng cắt một miếng thịt khô, rửa sạch cắt thành thịt sợi.

Hiện tại thời gian thịt khô còn ngắn, tuy rằng vị thịt khô còn đủ, nhưng ngửi cũng thơm.

Lại cắt hai quả ớt xanh và tỏi băm, đồ ăn kèm chuẩn xong.

Tiếp theo nàng lấy từng khối bột, cán thành bánh mỏng, dùng một ít dầu cho nồi chiên chín.

Từng chiếc bánh tỏa mùi thơm ngọt ngào nồng đậm.

Động tác của Thẩm Chỉ ngừng.

Thịt khô nạc mỡ đan xen cho nồi chiên xào, mùi thơm của thịt khô dần dần lan tỏa .

Mỡ từ thịt chiên chảy , cho tỏi cho thơm, đó cho rau cải sợi và ớt xanh xào đều, cuối cùng cho tỏi non , một ít đường, muối, xì dầu, dầu hào, nước tương và dầu hạt tiêu, đảo đều tay.

Món thịt khô xào xong.

"Nương, nương! Thơm quá nha!"

"Nương, xào thịt ? Là thịt gì ?"

Hai tiểu gia hỏa dùng sức ngửi mùi thơm của thịt khô trong khí.

Đây là một mùi vị đặc biệt, là mùi vị bọn chúng từng ngửi thấy.

Thẩm Chỉ gõ nhẹ hai cái lên trán bọn chúng,"Bây giờ đồ ăn ngon hả, lúc nương chuyện với các con, các con cũng ."

"Hắc hắc hắc, nương- nương, nương-"

"Niên Niên , nương là nhất, nhất-"

"Niên Niên sai -"

Tiểu Hắc Than nhà thật sự nũng, rõ ràng là một tiểu nhãi con đen thui, nhưng hiểu Thẩm Chỉ cảm thấy giống như nó đang tỏa ánh sáng, cả ngọt ngào, quả thực là một bảo bối ngọt ngào.

Mà Sở Cẩm Chu ở bên cạnh, tuy quá nũng, nhưng là một mực hướng về phía nàng .

Đây coi như là nũng .

Thẩm Chỉ lập tức mềm lòng, xoa mặt hai bọn chúng,"Nương mắng các con nữa, ăn sáng !"

Một đĩa bánh cuốn lớn, một đĩa thịt khô xào rau, một chén dưa chuột thái sợi thanh mát.

Chillllllll girl !

Hai trời còn sáng bắt đầu bận rộn, mệt đói, đồ ăn thơm ngào ngạt, nước miếng chảy ròng.

Thẩm Chỉ phòng,"Sở Trường Phong, ăn sáng thôi."

Nói xong, nàng : "Có tiểu ?"

Sắc mặt Sở Trường Phong ngưng tụ.

Thẩm Chỉ khẽ ho một tiếng, ôm lên xe lăn, đẩy ngoài,"Chàng xem nương t.ử của đối xử với thế nào? Chàng chọc tức giận, cũng mặc kệ ."

Sắc mặt Sở Trường Phong nhu hòa xuống.

"Chàng là một tướng công mỹ, sống với cả đời."

Sở Trường Phong chớp mắt, chỉ yên lặng lắng .

Thấy , hai tiểu gia hỏa ghé bàn nhanh chóng thẳng dậy.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tươi của Sở Cẩm Niên lập tức tràn đầy tức giận,"Hừ! Hừ hừ hừ!"

Sở Trường Phong nó một cái.

Tiểu gia hỏa bĩu môi tiếp tục "Hừ hừ hừ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-139.html.]

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.

Sau khi xuống, nàng bắt đầu cuốn bánh, trong vỏ bánh kẹp hai đũa thịt khô xào rau, gắp một đũa dưa chuột thái sợi.

Thẩm Chỉ liên tiếp cuốn hai cái bánh cuốn đưa cho Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên,"Hai quỷ nghịch ngợm các con ăn ."

Hai tiểu gia hỏa lau nước miếng, ngây ngô một tiếng, vội vàng nhận lấy.

Bất quá bánh cuốn cầm trong tay, nhưng bọn chúng ăn, vẫn Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ cuốn một cái bánh đưa cho Sở Trường Phong.

Quá trình nàng cuốn bánh, cha con ba đều chằm chằm, lúc học .

Cuối cùng cuốn cho một cái.

Thẩm Chỉ mặt mày cong lên,"Đừng ngây ngốc nữa, mau ăn ."

Dứt lời, nàng liền c.ắ.n một miếng thật to.

Vào miệng đầu tiên là mùi thơm của lúa mì, tiếp theo là mùi thơm độc đáo của thịt khô cùng với dưa chuột tươi mát.

"Ăn ngon!"

Nàng nhịn cảm thán một câu.

Nàng dứt lời, Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đồng loạt há to miệng, dùng sức c.ắ.n một ngụm lớn.

Ăn đến thịt khô xào cải trong bánh, hai tiểu gia hỏa đều sắp .

"Ô ô ô... Nương... nương ôi... Thịt ... Sao ngon như ..."

"Ngon quá ..."

Hai cái miệng nhỏ nhét đến phồng lên, chuyện cũng rõ ràng.

Sở Trường Phong ngửi mùi thơm, cũng nhịn c.ắ.n một miếng, thêm một miếng nữa.

Chỉ chốc lát ăn hết một cái bánh.

Đây chính là thịt khô mà nàng ?

Thịt khô... Hương vị thật sự thơm a.

Thấy dường như thích, Thẩm Chỉ chọc chọc cánh tay ,"Khụ... Mỗi ngày ăn nhiều đồ ăn ngon như , nếu nào đó c.h.ế.t, sẽ bao giờ ăn nữa."

Sở Trường Phong:...

Tuy rằng cố gắng đè thấp giọng , nhưng Sở Cẩm Niên và Sở Cẩm Chu vẫn rõ ràng.

Sở Cẩm Niên hăng hái , cũng mặc kệ miệng phồng lên ,"Hừ! Nương! Người đừng quan tâm đến ! Hắn khác tức c.h.ế.t!"

Sở Trường Phong nó, nó lập tức dùng ánh mắt hung dữ trừng qua,"Hừ! Nhìn! Nhìn cái gì!"

"Con ăn chậm một chút, miệng đầy dầu mỡ, mũi cũng dính đồ ăn."

Sở Cẩm Niên ngẩn , giơ tay lau, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến ngày hôm qua cha lừa, tiểu gia hỏa tức giận hừ một tiếng,"Con sẽ cha lừa ! Đại lừa đảo! Con..."

"Phụt..."

Thẩm Chỉ che miệng một tiếng.

Sở Cẩm Niên tiếng của nàng đ.á.n.h gãy, l.i.ế.m liếm miệng, ngơ ngác.

Thẩm Chỉ chỉ mũi nó,"Niên Niên, cha con sai, mũi con thật sự dính tỏi."

Sở Cẩm Niên trợn tròn mắt.

Thẩm Chỉ đưa tay lau cho nó,"Được ."

 

Loading...