Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:52:47
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng lẽ nó cha ? Tại cha cần bọn họ? Tại cha c.h.ế.t?

Thẩm Chỉ tiếng của hai tiểu gia hỏa, đau lòng thôi, nhưng chỉ thể nhẫn tâm như .

"Nếu các con còn cha , liền canh chừng cẩn thận cho, chừng lúc nào đó liền cắt cổ, tự kết liễu ."

"Hu oa..."

Sở Cẩm Niên bật lớn hơn.

Chillllllll girl !

"Thẩm Chỉ! Nàng đừng dọa bọn chúng!" Môi Sở Trường Phong run rẩy,"Nàng bậy bạ gì ?"

Thẩm Chỉ khoanh tay ngực,"Chàng cũng thấy , cũng sẽ quan tâm bọn chúng khổ sở , nếu hai đứa con trai của khi dễ, liền nhanh c.h.ế.t , một cha vô trách nhiệm."

"Dù còn sống còn nghĩ thế nào chăm sóc quan tâm con của , cha của , c.h.ế.t cũng quá đơn giản, khi c.h.ế.t, con của đánh, khi dễ, cha của đau lòng c.h.ế.t, cũng sẽ ."

Sở Trường Phong nắm chặt hai tay.

Thẩm Chỉ hừ một tiếng,"Niên Niên, Chu Chu, các con đừng để ngoài, nương huyện thành, các con chăm sóc ."

Hai tiểu gia hỏa lau nước mắt gật đầu.

Thẩm Chỉ cũng cực kỳ tức giận, chỉ một lát ngoài, cũng xem một cái.

"Niên Niên, Chu Chu."

Sở Trường Phong gọi hai tiểu gia hỏa một tiếng, nhưng hai tiểu gia hỏa giống như thật sự tức giận, để ý tới , tự lau nước mắt, bĩu môi, một bộ dáng dầu muối .

Sở Trường Phong nên cái gì, nghĩ đến những lời Thẩm Chỉ , trong lòng tự hỏi, chẳng lẽ thật sự sai ?

Một phế vật như , thể mang điều gì cho bọn họ, thể quan tâm chăm sóc cho bất luận kẻ nào, chỉ liên lụy khác.

Đây là điều mà đây Thẩm Chỉ từng .

Sở Cẩm Niên hít mũi, nghĩ đến việc cha cố tình c.h.ế.t, nghĩ đến lúc lo lắng nhiều, nó càng tức giận.

Tiểu gia hỏa bỗng nhiên dậy, tức giận rống lên, khỏi phòng ngủ, chỉ chốc lát liền cầm theo sợi dây thừng .

Sở Cẩm Chu sửng sốt.

Sở Trường Phong cũng đầy mặt hoang mang.

Sở Cẩm Niên "hừ" một tiếng, cầm dây thừng bò lên giường.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Sở Trường Phong, nó nắm lấy tay sức bắt đầu buộc chặt.

"Ca ca! Đứng đó gì? Mau giúp Niên Niên !"

Một tiểu gia hỏa trói c.h.ặ.t t.a.y của một lớn, vẫn là chút khó khăn, chủ yếu là nó trói chặt.

Không chặt thể .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-130.html.]

Sở Cẩm Chu cuối cùng cũng phản ứng , vội vàng đến giúp một tay.

Sở Trường Phong kinh ngạc.

Hai tiểu gia hỏa vật lộn một hồi lâu, cuối cùng cũng xong việc.

Nhìn hai tay trói thật chặt, Sở Cẩm Niên vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé,"Sở Trường Phong! Con cho cha ! Nếu cha còn dám lén chạy ngoài, còn dám lén c.h.ế.t, hừ! Niên Niên sẽ trói chặt cha! Cha con cũng sẽ thả cha !"

Rõ ràng mắt và mũi đều còn đỏ rực, giọng cũng khàn khàn, thế nhưng khi uy h.i.ế.p khác cũng là uy vũ.

Sở Cẩm Chu: "Cha, nhất định ngoan ngoãn, nếu con cũng sẽ cùng trói cha , chúng con còn thể khi dễ !"

"! Chúng sẽ tiểu xa đại nghịch bất đạo! Ngày nào cũng đ.á.n.h !"

Dứt lời, Sở Cẩm Niên còn hướng về phía Sở Trường Phong vung nắm đ.ấ.m nhỏ.

Người cũng trói, tức giận cũng đủ , Sở Cẩm Niên bắt đầu đau lòng khổ sở, cũng lời nào, cứ như ở bên giường yên lặng rơi lệ, ngẩng đầu, thoạt bao nhiêu bi thương bấy nhiêu bi thương.

Sở Trường Phong: "Niên Niên, con đừng , cha xin con."

Sở Cẩm Niên xoay ,"Cha đừng chuyện với con, con một chút cũng chuyện với cha."

Sở Trường Phong thở dài.

Bên , Thẩm Chỉ tới Tần phủ, ánh mắt và biểu tình của Tần bà t.ử dọa sợ.

"Thẩm Chỉ! Hai ngày nay tại ngươi tới? Ta trông trông trăng, thiếu gia cùng lão gia phu nhân mỗi ngày đều tới hỏi , ngươi rốt cuộc khi nào đến nấu cơm, ngươi là choáng váng, tiền ngươi cũng kiếm!"

Thẩm Chỉ xin ,"Tần bà bà, trong nhà việc, cố ý."

Tần bà t.ử cũng tức giận bao lâu, lẩm bẩm hai câu, liền vội vàng mang theo nàng phòng bếp nhỏ.

"Hôm nay lão gia phu nhân cùng thiếu gia đều tới ăn cơm, ngươi nhiều thêm mấy món ăn."

Thẩm Chỉ hít sâu một , thể là bởi vì Sở Trường Phong, trong lòng nặng trĩu, liền cảm thấy mệt mỏi.

Nàng phòng bếp lớn chọn nguyên liệu.

Bận rộn cả buổi sáng, thẳng đến khi tất cả đồ ăn đều bưng lên bàn, chờ đều ăn cơm xong, Thẩm Chỉ mới với Tần bà t.ử quyết định của .

"Tần bà bà, sợ là thể mỗi ngày đều đến, một thật sự quá mệt mỏi, còn bận rộn nhiều chuyện, mỗi năm ngày sẽ tới một ."

"Hơn nữa, qua một thời gian ngắn thể sẽ tự mở một tiệm cơm nhỏ, đến lúc đó nếu thiếu gia nhà ngươi còn ăn, thì mời đến tiệm cơm của ."

Tần bà t.ử đều choáng váng.

Mà Tần Cửu An đang ở cửa lén cũng ngây .

Tần bà t.ử còn kịp phản ứng, vọt trong.

"Thẩm cô nương! Sao ngươi đến? Có đủ tiền ? Ta thể cho nhiều một chút!"

 

Loading...