Nguyên Bảo bé nhỏ bên cạnh thái t.ử ca ca, cần tự gắp đồ ăn, chỉ lo cúi đầu ăn.
Dù thì thái t.ử ca ca cũng sẽ gắp cho nó.
Nó ăn đến quai hàm phồng lên, trông cực kỳ đáng yêu.
Tiểu thái t.ử quá quen thuộc với việc đút cho Nguyên Bảo ăn.
"Nguyên Bảo, đây, thịt dê! Ăn nhiều một chút!"
"Ừm ừm! Cảm ơn thái t.ử ca ca -"
Nguyên Bảo ngoan ngoãn cảm ơn.
Tiểu thái t.ử : "Đệ ăn nhiều một chút, lớn lên bụ bẫm mới đáng yêu!"
"Ừm ừm! Bụ bẫm -"
"Cha nương, Cửu ca ca và Cửu tẩu tẩu khỏe ?"
Ăn cơm xong, mấy tiểu gia hỏa bắt đầu quan tâm đến tình hình trong nhà.
Thẩm Chỉ: "Khoảng thời gian , ngón tay của Cửu ca ca các con thể cử động , lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ tỉnh ."
Mấy tiểu gia hỏa hai mắt lập tức sáng rực lên.
"Có thật ?!"
"Vậy chúng sắp gặp Cửu ca ca ?"
"Con trở về thăm Cửu ca ca..."
Mấy tiểu gia hỏa bắt đầu yên.
Bọn chúng ở xa như thế, nếu một ngày nào đó Tần Cửu An tỉnh , bọn chúng cũng gì.
Cửu ca ca của bọn chúng ngủ lâu như , bọn chúng giọng của , chuyện với .
"Nếu tỉnh , sẽ lập tức thư báo cho các con." Sở Trường Phong đảm bảo , mấy tiểu gia hỏa mới vui vẻ một chút.
Trước Tết, Đại An Đế phái tặng cho Sở gia ít đồ vật, chất đầy cả sân.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ vui vẻ nhận hết, cất tất cả trong gian để bảo quản.
Hôm nay ăn Tết, mấy tiểu gia hỏa giống như năm, giúp đỡ cha nương và gia gia nãi nãi.
Bọn chúng mặc những bộ quần áo xinh , mỗi bộ ít nhất cũng vài chục lượng bạc.
Nhìn bọn chúng mặc quần áo như rửa rau, nhặt rau, Thẩm Chỉ thực sự chút nổi.
"Các con ngoan ngoãn xuống ăn đồ ăn vặt , đừng phòng bếp nữa."
"Không ! Hôm nay là đêm giao thừa, tất nhiên chúng con giúp cha nương cơm tất niên , nếu thì nhiều như bao giờ mới xong nha?"
" đó, chúng con lớn , chờ chúng con lớn thêm một chút liền thể nấu cơm cho cha nương ăn, cha nương liền cần động tay nữa."
"Chính xác luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/694.html.]
Ba tiểu gia hỏa, ngươi một câu một câu, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cảm động vô cùng.
Bẩn thì bẩn , đến lúc đó giặt là , Thẩm Chỉ cũng ngăn cản nữa.
Buổi tối, cả nhà vui vẻ quây quần ăn cơm tất niên, liền thấy bên ngoài vang lên tiếng pháo trúc.
Không khí náo nhiệt.
Cả nhà ăn no căng bụng, đó rủ ngoài dạo để tiêu thực.
Rất nhiều cũng ăn cơm tất niên xong, đường ít qua , náo nhiệt vô cùng.
Cả nhà cứ thế dạo loanh quanh, mãi đến rạng sáng mới trở về nhà.
Qua năm mới, mấy tiểu gia hỏa bắt đầu kiểm kê hàng hóa mà cha nương mang cho bọn chúng.
Khoai tây mấy ngàn cân, còn ớt, hoa tiêu, nước cốt lẩu gì đó, cái gì cần đều .
Chillllllll girl !
Có những nguyên liệu , việc kinh doanh của bọn chúng càng phát đạt!
Mấy tiểu gia hỏa vui vẻ thôi!
Các lớn trong nhà đối với cửa hàng của bọn nhỏ cũng hứng thú.
Mặc dù đây bọn họ ghé ăn hai , nhưng ăn cuối cùng, cửa hàng liền nghỉ Tết.
Vì , khi cửa hàng mở cửa trở , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ liền đến trong tiệm, giúp mấy tiểu gia hỏa xem xét sổ sách, kiểm tra xem cửa hàng vấn đề gì , thậm chí, bọn họ còn kiểm tra cả phòng bếp và nguyên liệu nấu ăn.
Làm buôn bán đồ ăn, quan trọng nhất là vệ sinh.
, kiểm tra xong, phát hiện thứ đều sạch sẽ, sổ sách cũng vấn đề gì.
Mấy tiểu gia hỏa lo lắng, dù chưởng quầy chính là của tiểu thái tử, sẽ vì tham ô một chút bạc mà loạn sổ sách.
Trong lúc Thẩm Chỉ kiểm tra, mấy tiểu gia hỏa cứ bám theo lưng nàng, khẩn trương.
Trong lòng bọn chúng thấp thỏm thôi, mặc dù chuyện gì , trong tiệm vẫn luôn sạch sẽ, từng xảy chuyện lớn gì, nhưng cha nương kiểm tra cẩn thận, bọn chúng sợ lỡ kiểm tra cái gì đó.
"Được , mỹ thông qua kiểm tra của !" Thẩm Chỉ .
Ngay lập tức, mấy tiểu gia hỏa thở phào nhẹ nhõm, mặt mày rạng rỡ.
Thật quá! Cuối cùng cũng nương thất vọng!
Sau khi kiểm tra cửa hàng, Thẩm Chỉ còn đến trang viên chuyên dùng thịt khô ở bên ngoài kinh thành.
Không ngờ quy mô lớn, lúc bọn họ đến, thấy trong phòng treo đầy giò heo và sườn heo, thứ đều trình tự rõ ràng, chờ đến Tết mở cửa trở là nguyên liệu nấu ăn ngay.
Càng kiểm tra, Thẩm Chỉ càng cao hứng.
Không ngờ mấy tiểu gia hỏa tự buôn bán mà cũng thể như .
Quan trọng nhất là, Chu Chu nhà nàng học chút tay nghề từ nàng. Dù khi các món ăn khác thể sẽ ngượng tay, nhưng chỉ với tay nghề nấu lẩu và nồi thịt khô như đủ để mở một cửa hàng lớn , điều khiến nàng kiêu ngạo.
Nhân lúc vẫn còn ở kinh thành, mỗi ngày Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đều giúp mấy tiểu gia hỏa trông coi cửa hàng.
Bọn chúng cũng đến lúc học , nhưng chúng , chỉ ở bên cha nương.
Cha nương cũng bao giờ sẽ rời , mà mỗi rời lâu mới thể gặp .