" nó bảo vệ con thế nào ? Sau con tính ?" Lam Lập cau mày,"Chẳng lẽ để con bảo vệ nó ?"
"Cha." Lam Nguyệt ông chằm chằm,"Con là con gái của cha, con cũng là một vị tướng quân, chẳng lẽ con còn cần khác bảo vệ ?"
Lam Lập sững .
"Cha, con giống những cô nương bình thường, con cần ai bảo vệ, con cũng chẳng thiếu gì cả, con chỉ một mà con yêu thích."
"Cha, đồng ý ."
Lam Nguyệt quỳ xuống mặt ông,"Con chỉ cầu xin cha điều ... chỉ điều thôi..."
Lam Lập sững một lúc lâu, ngẩng đầu suy nghĩ, qua bao lâu, ông cúi xuống đứa con gái mà ông cưng chiều từ nhỏ đến lớn.
Thôi .
Chẳng lẽ ông còn thể bảo vệ cả con gái lẫn con rể ?
"Nguyệt Nguyệt, cha... đồng ý với con."
Gương mặt Lam Nguyệt cuối cùng cũng lộ vui mừng,"Cha..."
Nước mắt nàng lăn dài má,"Cha... cảm ơn cha... cảm ơn..."
Lam Lập thở dài một ,"Cha chỉ mong con thể hạnh phúc... Con..."
Ông mím môi,"Con cũng tình trạng của nó bây giờ, sẽ nhiều khổ cực lắm."
Lam Nguyệt ,"Cha, ở bên con thích, gì là khổ cả, con cam tâm tình nguyện."
Lam Lập vỗ vai nàng,"Cha con , cuộc sống là do con chọn, nhưng cha chỉ mỗi một đứa con gái là con, cùng lắm thì cha sẽ giúp con chăm sóc nó."
Lam Nguyệt mà nước mắt vẫn rơi.
Biết tin Lam Lập đồng ý cho hôn sự , tuy bất ngờ, nhưng cũng quá ngạc nhiên.
Bon họ , Lam Lập yêu thương con gái thế nào, ông nỡ để nàng tổn thương, cũng nàng chịu khổ.
... đây là yêu cầu duy nhất của con gái ông, chẳng lẽ ngay cả khi nàng quỳ xuống cầu xin, ông cũng đồng ý ?
Cuối cùng, đối diện với con gái , ông vẫn mềm lòng.
Hai chuẩn thành , Thẩm Chỉ tất nhiên thể để bọn họ mang Tần Cửu An , bởi vì mỗi ngày còn cho uống nước linh tuyền, nếu đưa xa thì sẽ bất tiện.
Vì thế, Thẩm Chỉ và Lam Nguyệt thương lượng, khi Lam Nguyệt và Tần Cửu An thành thì sẽ sống trong căn nhà nhỏ của Tần Cửu An.
Chỉ hai , nhà dù nhỏ nhưng cũng đủ ở, rằng bình thường, đám trẻ con trong nhà đều thích tụ tập bên đó mà hề cảm thấy chật chội.
Sống gần , Sở gia cũng thể giúp đỡ chăm sóc và thường xuyên ghé thăm Tần Cửu An.
Lam Nguyệt đương nhiên lập tức đồng ý.
Tân lang thể dậy, dù tổ chức hôn lễ đàng hoàng cũng cách nào.
Lam Nguyệt dự định chỉ mời những quen đến ăn một bữa cơm là , bỏ qua nghi thức hôn lễ.
Nói là như thế, nhưng dù cũng là thành , thể chỉ ăn một bữa cơm là xong?
Chọn ngày , Thẩm Chỉ liền dẫn cả nhà sang nhà Tần Cửu An trang trí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/581.html.]
Các loại lụa đỏ, chữ hỷ đều treo lên.
Mấy tiểu gia hỏa trong nhà từng tham dự hôn lễ, cũng từng trang trí phòng tân hôn bao giờ, nên bọn chúng việc nghiêm túc.
"Ca ca, ngươi xem ngươi xem, dán chữ hỷ lệch ?"
"Ca ca, ngươi mau qua xem, chữ hỷ cửa sổ vẻ lệch , chỉnh thế nào cho ngay ngắn đây?"
Sở Cẩm Chu chỉnh xong lụa đỏ cột nhà, mới sang xem chữ hỷ của bọn họ.
Sở Cẩm Niên dán bàn, Mộc Mộc dán cửa sổ.
Có lẽ do nhỏ nên tầm rộng, kết quả là chữ hỷ dán xiêu xiêu vẹo vẹo.
Chillllllll girl !
Như chắc chắn là .
Sở Cẩm Chu thở dài: "Các ngươi đều dán lệch hết , để cho!"
"Được thôi, ca ca dán , bọn giúp ngươi xem cho ngay."
Ba đứa nhỏ bận rộn ngừng.
Người lớn thỉnh thoảng liếc bọn chúng một cái, thấy bọn chúng chỉ dán lên tường và cửa sổ, trèo lên thang, nên cũng mặc kệ.
Sở Trường Phong leo lên thang, treo lụa đỏ xà nhà.
Nhà lớn, nhưng trang trí cũng mất khá nhiều thời gian.
Cả nhà bận rộn cả ngày, cuối cùng cũng thành việc trang trí phòng tân hôn.
"Oa! Khắp nơi đều là màu đỏ, thật nha!"
Sở Cẩm Niên chạy vòng quanh phòng, chạy một lát liền chui phòng ngủ.
"Cửu ca ca!"
Nó nhào tới bên giường, nửa sấp xuống: "Cửu ca ca, bao giờ mới tỉnh ? Nhà bây giờ lắm đấy! Bọn dán nhiều chữ hỷ! Huynh nhất định sẽ thích cho xem!"
Người giường vẫn lặng yên đó, nhúc nhích.
Sở Cẩm Niên mím môi: "Huynh sắp thành ... thể cứ mãi như thế ? Huynh tỉnh dậy chứ..."
Giọng non nớt trở nên nghẹn ngào.
lúc , Thẩm Chỉ bước ,"Niên Niên, đừng ồn đến Cửu ca ca."
Sở Cẩm Niên hít hít cái mũi: "Nương..."
Thẩm Chỉ xoa đầu nó, đỡ Tần Cửu An dậy, đút nước linh tuyền thủy cho .
Vì sắp thành , nên nhất tân lang và tân nương nên gặp , mấy ngày , bọn họ chăm sóc Tần Cửu An.
Lam Nguyệt vẫn kiềm lo lắng, ngày nào cũng chạy qua một chuyến, nàng phòng, chỉ ngoài .
Sở Cẩm Niên mếu máo: "Cửu ca ca uống nhiều nước thần tiên như , chắc chắn sẽ sớm tỉnh thôi."
"Đừng vội, cha con dậy cũng mất nhiều thời gian, Cửu ca ca con chắc cũng lâu đấy."
"Vậy nhất định sẽ tỉnh , đúng ?"
"Đương nhiên ."