Sở Trường Phong ôm Tần Cửu An phòng, Thẩm Chỉ xoa đầu ba đứa nhỏ: "Cửu ca ca của các con thương , rơi xuống từ vách núi, hiện tại là vết thương."
Nàng hề giấu giếm bọn chúng.
Mộc Mộc nức nở rung trời, chạy: "Để con xem... con cũng là đại phu mà... để con xem..."
Lam Nguyệt lặng lẽ theo cùng, như một hồn ma phiêu du, chẳng một lời.
Thẩm Chỉ đầu nàng, đó kéo tay nàng : "Đừng ngây nữa, lát nữa còn sắc t.h.u.ố.c cho , đây giúp một tay."
Lam Nguyệt vội vàng gật đầu ngừng,"Được... , sắc thuốc..."
Thấy nàng cuối cùng cũng chút sức sống, Thẩn Chỉ nhẹ nhàng thở .
Quay phòng, ba tiểu gia hỏa quỳ rạp bên giường, Mộc Mộc nắm lấy cổ tay Tần Cửu An, bắt mạch lau nước mắt.
Tiểu gia hỏa đến mức run rẩy, môi mím chặt, còn Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên mắt cũng đỏ hoe, lặng lẽ rơi nước mắt.
"Mộc Mộc, thế nào ? Cửu ca ca khỏe ?"
"Huynh nguy hiểm đến tính mạng ?"
Mộc Mộc mím chặt môi: "Ta... đợi một chút... vẫn chẩn đoán xong..."
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đành kiềm chế cảm xúc của .
Một lúc lâu , Mộc Mộc càng mím môi chặt hơn: "Cửu ca ca mạch đập vẫn ."
Tiểu gia hỏa nhẹ nhàng thở , lập tức kiểm tra vết thương Tần Cửu An.
Chillllllll girl !
Nhìn thấy khắp nơi đều là vết trầy xước, phát hiện đầu cũng va đập mạnh, nó lập tức như thế nào mới .
Bị thương ở đầu là vô cùng nghiêm trọng, đây sư phụ từng nếu đầu thương, vẫn cứ hôn mê bất tỉnh, khả năng sẽ tỉnh .
Nghĩ đến đây, tiểu gia hỏa bật nức nở.
Nhìn Mộc Mộc đột nhiên thương tâm như , Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên cũng sững sờ.
"Sao ? Cửu ca ca sắp c.h.ế.t ? Không cứu nữa ?" Sở Cẩm Niên run rẩy hỏi.
Mộc Mộc gật đầu, lắc đầu: "Cửu ca ca thương ở đầu... thương ở đầu nghiêm trọng, nếu mãi tỉnh... thì coi như xong..."
"A..."
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên lập tức bật nức nở.
Thẩm Chỉ và những khác bên giường, cũng đành lòng cảnh tượng .
Sở Trường Phong: "Ta mời thần y đến xem thử, hy vọng đều chỉ là ngoại thương."
Sở Trường Phong hành động nhanh, chẳng bao lâu đưa lão thần y đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/576.html.]
"Sư phụ!"
Mộc Mộc lập tức nhào lòng ông, lóc nức nở: "Sư phụ, mau xem cho Cửu ca ca , đầu thương ... bây giờ?"
Nhìn thấy sư phụ, Mộc Mộc cảm thấy chút hy vọng, sư phụ giỏi, chắc chắn thể cứu Cửu ca ca.
Lão thần y xoa đầu tiểu gia hỏa, đó bắt đầu kiểm tra tình trạng của Tần Cửu An.
Ông bắt mạch một lúc, thấy tổn thương đến lục phủ ngũ tạng thì thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu kiểm tra vết thương bên ngoài, các vết thương vu y xử lý, miệng vết thương bắt đầu dần khép miệng.
chỗ nghiêm trọng nhất vẫn là phía đầu, vết thương trông nhẹ, mà tổn thương bên trong não thể thấy, lão thần y nhíu mày, thở dài.
"Thần y... thế nào ? Có thể chữa khỏi ?"
Lam Nguyệt cẩn thận hỏi: "Hắn nhất định việc gì, chắc chắn sẽ tỉnh , đúng ?"
Lão thần y lắc đầu: "Hắn cơ bản đều là ngoại thương, ngoại thương dễ trị, nhưng đầu va đập, nếu cứ hôn mê tỉnh, thì... phiền toái."
Trước khi đến, ông kể rằng Tần Cửu An khi từ vách núi ngã xuống thì vẫn luôn hôn mê.
Tình trạng đáng lo ngại.
"Chỉ thể quan sát thêm hai ngày nữa."
Lão thần y thở dài: "Nếu vẫn tỉnh ... ... nghĩ cách."
Khi đó chỉ thể thử châm cứu, nhưng cũng chỉ là một phương pháp hỗ trợ, hiệu quả thể đáng kể.
Hiện tại cũng chỉ thể dựa chính .
Nghe , sắc mặt đều trở nên nặng nề.
Tình trạng của Tần Cửu An lúc , ngay cả lão thần y cũng dám rời , ông quyết định ở để tiện theo dõi tình hình.
Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc , nhân lúc đang trông chừng bên giường, hai về phòng ngủ.
Thẩm Chỉ bên trong đầu của Tần Cửu An tụ m.á.u , những thứ thể kiểm tra thấy .
Nếu thật sự là như , thể phẫu thuật, thì coi như hết cách.
Trở về phòng, Thẩm Chỉ : "Chờ lát nữa khi ai, sẽ cho uống nước linh tuyền."
Sở Trường Phong: "Nước linh tuyền tác dụng với ngoại thương, chỉ khi uống , thể tỉnh ."
Thẩm Chỉ: "Mỗi ngày cho uống một chén, lâu dài nước linh tuyền sẽ phát huy tác dụng trong cơ thể , dù hiệu quả trị nội thương quá mạnh, nhưng chắc chắn vẫn ích."
Hoặc là dựa chính tỉnh , nếu thì chỉ thể trông chờ nước linh tuyền.
Nói xong, Thẩm Chỉ ôm mặt, giọng nghẹn ngào: "Sở Trường Phong, đều là của , nếu sớm đưa nước linh tuyền cho Lam Nguyệt chữa vết sẹo mặt, thì Tần Cửu An sẽ mạo hiểm hái thuốc, đều là của ..."
"Sao thể trách nàng ?" Sở Trường Phong nhíu mày,"Chúng lường chuyện , hơn nữa, đây chẳng cũng là vì hai bọn họ ?"