Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 560

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:17:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nồi lẩu đặt bếp lò trong nhà chính, Thẩm Chỉ còn bưng một đĩa thịt khô lớn, thể ăn khô hoặc bỏ lẩu nấu đều ngon.

Nồi lẩu sôi sùng sục, hương thơm lan tỏa khắp phòng.

Lâm Tranh múc cơm cho .

Vừa mới múc xong một chén cơm, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Mọi sửng sốt một chút.

Sở Trường Phong: "Để xem."

Trời tối , thế nhưng còn đây, cũng là ai?

Sở Trường Phong mở cửa, sân, liền thấy hai bên ngoài.

Lam Lập và Lam Nguyệt, chỉ là mặt Lam Nguyệt đeo một nửa mặt nạ màu xanh trắng đan xen.

Sở Trường Phong: "Ai da, Lam tiểu tướng quân trở về ?"

" ! Sở ca, lâu gặp!"

"Mau ! Hai đến đúng lúc lắm, chúng chuẩn ăn cơm!"

Bọn họ còn , trong nhà tò mò vươn cổ cửa.

Rất nhanh, Sở Trường Phong bước , theo là Lam Lập.

Bỗng nhiên, một vạt váy màu xanh thấp thoáng phía Lam Lập, tâm trí Tần Cửu An như thứ gì đó nổ tung, đôi đũa trong tay kìm mà rơi xuống.

"Lam tướng quân và Lam Nguyệt tiểu tướng quân đến !" Sở Trường Phong .

Thẩm Chỉ vội vàng dậy, vẻ mặt kinh hỉ.

"Lam Nguyệt! Cuối cùng cũng trở về ! Thời gian qua thương ? Có thuận lợi ?"

Lam Nguyệt: "Rất thuận lợi, cần lo lắng, dù gì cũng là con gái của cha mà! Hơn nữa, Thất hoàng tử... À , bây giờ gọi là Hoàng thượng của chúng , mỗi trận chiến đều xông pha đầu, thương nhiều nhất chính là ngài ."

Mọi kinh ngạc, dù gì Thất hoàng t.ử cũng là hoàng tử, hơn nữa còn là đăng cơ vi đế, dám xông pha chiến trường như , quả thực thể tin nổi.

"Thôi, đừng chuyện đó nữa, mau xuống ăn cơm ."

Lam Nguyệt hít sâu một , : "Mùi thơm quá! Tỷ thèm đồ ăn của nhà tỷ bao nhiêu !"

Thẩm Chỉ: "Thích thì ăn nhiều một chút."

Lam Nguyệt cùng Lam Lập xuống, cầm lấy chén cơm.

Từ đầu đến cuối, nàng chỉ chuyện với Sở gia, phớt lờ thiếu niên chỉ còn một cánh tay đang đó.

"Tiên nữ tỷ tỷ, mặt tỷ che cái gì thế?" Sở Cẩm Niên tò mò gần."Che mất khuôn mặt xinh của tỷ ."

Mặt nạ mặt Lam Nguyệt chỉ che từ mắt trái xuống đến mũi một chút.

Đây là một chiếc mặt nạ , nhưng dù thế nào cũng thể bằng khuôn mặt của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/560.html.]

Sở Cẩm Niên lâu gặp Lam Nguyệt, nó thích thấy chiếc mặt nạ .

"Tỷ tỷ, tỷ bỏ cái , rõ mặt tỷ nữa." Sở Cẩm Niên mềm mụp .

Mộc Mộc và Sở Cẩm Chu cũng gật đầu phụ họa.

Mọi đều về phía Lam Nguyệt, chỉ Lam Lập lặng lẽ cúi đầu ăn cơm, vốn dĩ đối với ông, bữa cơm thơm ngon, nhưng lúc chẳng còn vị gì nữa.

Thấy cứ nài nỉ con gái tháo mặt nạ xuống, ông nhịn nữa: "Con bé thích đeo thì cứ để nó đeo, đừng bắt nó tháo ."

Gương mặt ông trầm tĩnh, chút cảm xúc nào.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong nhíu mày, cảm thấy chuyện đơn giản.

Lam Nguyệt bật : "Ai nha, các vẫn còn nhớ là tiên nữ tỷ tỷ ?"

Lam Nguyệt tháo mặt nạ trêu đùa: "Vậy các nhất định nhớ kỹ, chính là tiên nữ tỷ tỷ, luôn gọi như thế, đổi nhé."

Khuôn mặt Lam Nguyệt tràn đầy nét tinh nghịch.

"Đương nhiên ! Tỷ tỷ mãi mãi là tiên..."

Sở Cẩm Niên đến một nửa thì nghẹn .

Nó tròn mắt bên trái khuôn mặt Lam Nguyệt.

Từ mắt trở xuống, gần nửa khuôn mặt đều là những vết sẹo đen sì, còn chút da lành nào.

Nhìn như vết sẹo do bỏng, nhưng đen quá mức.

Mọi đều ngây ngẩn cả .

Tần Cửu An trừng trừng mặt nàng, ngón tay siết chặt vạt áo đến mức như xé rách nó.

"Sao ... thế ..." Thẩm Chỉ lắp bắp, Lâm Tranh và Sở Khiếu mà mắt đỏ hoe.

"Sao thành thế ? Đây là vết bỏng ? Sao ..." Thẩm Chỉ run rẩy hỏi.

Khuôn mặt của Lam Nguyệt vốn xinh vô cùng, đến mức mấy tiểu gia hỏa gọi nàng là "tiên nữ" cũng quá lời.

bây giờ, nửa khuôn mặt nàng đều là vết sẹo kinh hoàng, nàng chịu đựng thế nào chứ...

Lam Nguyệt khẽ một tiếng: "Ai nha, đừng căng thẳng mà, đây vết bỏng , chỉ là độc trùng cắn, kịp chữa trị nên mới thành thế thôi."

Nàng thoạt chút nào để ý,"Ta chính là tướng quân! Một chút sẹo nhỏ thì đáng gì chứ?!"

"Tiên nữ tỷ tỷ..."

Ba tiểu gia hỏa nước mắt lưng tròng, thút thít, ngay cả Sở Cẩm Chu, ca ca trưởng thành nhất, cũng cúi đầu đến bả vai run rẩy.

Lam Nguyệt vỗ vai bọn chúng: "Nam t.ử hán đại trượng phu cái gì? Đã , tỷ tỷ để tâm, chỉ là vài vết sẹo thôi. Có vị tướng quân nào mà sẹo chứ?"

Chillllllll girl !

Mọi đều im lặng chuyện.

Tần Cửu An cứ thế mà chằm chằm mặt nàng, ánh mắt vô hồn, đang nghĩ gì.

Lam Nguyệt bỗng nhiên chạm ánh mắt , thoáng ngây , đó như việc gì mà dời tầm mắt.

Loading...