Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 553

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:12:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong: "Lẩu cay thực chất chỉ là phiên bản đơn giản của lẩu, ngài ăn lẩu bao nhiêu , cần gì bận tâm đến lẩu cay, ăn thì cứ ăn lẩu ."

Lam Lập lập tức an ủi: "Được ."

A Mạc lọt tai, khỏi tò mò về lẩu.

Hắn suy nghĩ một lúc, tiếp: "Vậy các ngươi thể bán ớt khô cho bộ tộc chúng ?"

Thẩm Chỉ suy tính về lượng ớt dự trữ, hiện tại trong gian vẫn còn một vùng lớn chờ thu hoạch, hậu viện cũng còn nhiều.

Ớt liên tục thu hoạch và chế biến thành ớt khô, lượng hề ít, dù bán một phần cho bộ tộc A Mạc cũng ảnh hưởng gì.

"Được thôi." Thẩm Chỉ do dự, liền đồng ý.

A Mạc nhẹ nhàng thở : "Các ngươi yên tâm, nhất định sẽ để các ngươi chịu thiệt, cứ giá ."

Loại ớt nếu bỏ nồi hầm thịt, vị cay nồng của nó thể cơ thể trở nên ấm áp, đúng là một thứ cực kỳ hữu ích.

A Mạc , giá cả chắc chắn sẽ rẻ.

Thẩm Chỉ mỉm , uống một ngụm sữa: "A Mạc thủ lĩnh, hôm nay ngài đến đây, chúng bàn với ngài một vụ ăn."

A Mạc vẫn là chuyện gì, nhưng há miệng liền đồng ý: "Được thôi! Chỉ cần các ngươi đừng nhắm đàn ngựa của , chuyện gì cũng thể bàn!"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong dở dở .

Hai với Lam Lập về việc bộ tộc A Mạc một mỏ ngọc quý, và bọn họ hợp tác khai thác.

Lam Lập sẽ cản trở, bởi lẽ việc Thẩm Chỉ mở rộng kinh doanh chỉ lợi cho Bắc Dương, ông tuyệt đối dại gì tiết lộ chuyện ngoài.

, cuộc chuyện hôm nay cũng cần giấu giếm ông.

"Vậy , rốt cuộc là vụ ăn gì?" A Mạc nhai kẹo sữa, chút để ý mà hỏi.

Thẩm Chỉ: "Ừm... Chúng hợp tác với ngài để khai thác mỏ đá quý trong bộ tộc của ngài."

Động tác nhai của A Mạc bỗng khựng , Thẩm Chỉ với ánh mắt như thể đang một kẻ ngốc.

Thẩm Chỉ: "Ngài thể suy nghĩ một chút."

"Khụ khụ khụ..."

A Mạc ho khan vài tiếng: "Ngọn núi đá đó, ngươi bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu, gì đáng để hợp tác chứ? Mấy viên đá vớ vẩn đó thì đáng giá bao nhiêu tiền?"

Mọi : "..."

Lam Lập quả thực , bao giờ ông gặp đối thủ nào ngu ngốc đến .

Thật phí công mỗi năm còn đấu vài trận với .

là kéo tụt cấp bậc của ông xuống mà!

Như một kẻ ngốc .

Thẩm Chỉ chút nhưng cố nhịn .

"A Mạc thủ lĩnh, ngài từng đến các quốc gia khác? Chưa từng dạo những khu chợ phồn hoa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/553.html.]

A Mạc mím môi, đúng là đoán trúng . Hắn sống cả đời trong bộ tộc, từng ngoài bao giờ.

Ngay cả Bắc Dương, đây cũng là đầu tiên đến.

Thẩm Chỉ thể chiếm lấy mỏ đá quý của riêng, nhưng nàng , vì cảm thấy quá thất đức.

"Hay là bây giờ ngài dạo cùng chúng một vòng?"

A Mạc thủ lĩnh do dự một chút, lấy một nắm kẹo sữa và một nắm khô bò bỏ tay, : "Đi thôi."

"..."

Còn lấy cả đồ ăn mang theo...

"Ngươi dáng vẻ của một thủ lĩnh chút nào ?" Lam Lập nhỏ giọng lẩm bẩm, trợn tròn mắt, thật là mất mặt.

A Mạc mặt biểu cảm ông: "Đồ ăn của ngươi, đồ tiểu nhân gian trá xảo quyệt, chuyện của ngươi đừng quản!"

"Ngươi mới gian trá xảo quyệt! Sao ngươi hổ thế? Hôm nay là dẫn ngươi tới đây đấy!"

Hai bắt đầu cãi , Sở Trường Phong thở dài: "Đừng cãi nữa, mau thôi."

Cả hai tức giận trừng mắt đối phương một cái, lúc mới im miệng.

Ba tiểu gia hỏa ở nhà trông , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong dẫn A Mạc đến tiệm trang sức.

Lam Lập cũng theo .

Bộ tộc A Mạc lớn, dân chỉ hai vạn , trong bộ lạc chỉ thể mua bán ăn uống và đồ dùng sinh hoạt, nhưng những thứ khác thì .

Những tiệm trang sức như thế , từng thấy bao giờ.

Vừa bước , A Mạc lập tức thu hút bởi những món trang sức bằng vàng bạc, ngọc thạch và phỉ thúy.

Hắn trang sức vàng bạc thể bán lấy tiền, giá cả cũng đắt.

khi thấy những viên đá quen thuộc chế tác thành đủ hình dạng, thành đủ loại trang sức, chút ngơ ngác.

Chillllllll girl !

Thủ nghệ của Bắc Dương thật , cả thời gian rảnh để mài giũa đá thành những thứ xinh thế .

Hắn quanh, chỉ một chiếc vòng tay màu xanh biếc hỏi: "Cái bao nhiêu tiền?"

Tiểu nhị tươi: "Khách quan, chiếc vòng giá 30 lượng bạc! Chất liệu từ phỉ thúy đấy!"

Loại phỉ thúy chất lượng bình thường, còn nhiều tạp chất, nên giá cũng thể quá cao.

Phỉ thúy chất lượng cao hơn, cửa tiệm nhỏ như bọn họ thể nhập về.

Ở Bắc Dương chỉ một tiệm trang sức, và món đắt nhất trong cửa tiệm cũng chỉ vài trăm lượng bạc.

Bắc Dương cũng giàu như Trung Nguyên, ngay cả nhà giàu ở đây cũng mua nổi ngọc quá đắt.

"Bao... bao nhiêu?"

A Mạc cảm thấy nhầm: "Ngươi nữa, thứ giá bao nhiêu?"

"30 lượng bạc! Khách quan, giá thể giảm nữa , đây là giá thấp nhất , nếu đặt ở Trung Nguyên, ít nhất cũng bán 50 lượng đấy!"

Loading...