Có lẽ vì hôm chợ phiên quá đông khách, nên đến ngày hôm , chỉ quầy hàng của Sở gia mà ngay cả những sạp hàng khác trong huyện cũng tấp nập bày bán.
Nào là bánh sữa, sữa đông, canh thịt dê, mì thịt bò... Các quầy hàng nhỏ rải rác khắp khu chợ, khiến nơi đây tràn ngập khí nhộn nhịp.
Các bá tánh bộ tộc A Mạc thấy chợ báo nhiệt như cũng mang đồ đến bán.
Ví dụ như mũ lông dê, áo da dê, cùng nhiều loại da thú khác.
Ngoài , còn những chiếc vòng tay bện tinh xảo do các nữ nhân trong tộc .
Trên những sợi dây đó thỉnh thoảng còn treo một viên đá trông mắt.
Hôm nay, Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong bày hàng, mà chỉ dạo quanh chợ.
Khi ngang qua một sạp hàng, bọn họ bất ngờ thấy những chiếc vòng tay gắn ngọc .
Thẩm Chỉ liền qua, cầm lên một chiếc xem thử.
Nữ nhân bán vòng vẻ nhút nhát, dường như từng buôn bán bao giờ, nhất thời giới thiệu thế nào, chỉ lắp bắp giải thích: "Đây... đây là đá chỉ trong bộ tộc chúng , những chiếc vòng thể đeo cổ hoặc cổ tay, xinh ."
Nữ nhân Thẩm Chỉ một lúc, ngập ngừng tiếp: "Cô nương, cô trắng trẻo xinh thế , đeo lên... chắc chắn sẽ ."
Thẩm Chỉ mỉm : "Tay nghề của ngươi thật , dây tết , màu sắc cũng hài hòa."
Có một chiếc vòng màu đỏ bện từ nhiều sợi chỉ, tạo thành những hoa văn phức tạp.
Phần chốt của vòng treo một viên đá đỏ tròn trịa, mài giũa nhẵn bóng.
Thẩm Chỉ sửng sốt, đây chẳng là hồng ngọc ?
"Chiếc vòng bao nhiêu tiền?"
"Hai... hai văn tiền."
Nữ nhân xong, vẻ mặt khẩn trương quan sát biểu tình của Thẩm Chỉ, thấy nàng lời nào, liền vội vàng thêm: "Một... một văn cũng ."
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ : "Ngươi một chiếc vòng như thế mất bao lâu?"
"Một canh giờ, nếu nhanh."
Thẩm Chỉ: "Mấy hoa văn bện , còn viên đá cũng mất nhiều công sức mài giũa?"
Nữ nhân ngượng ngùng gật đầu: "Đá là do nam nhân của , thời gian sẽ , mỗi viên mất hơn một canh giờ để mài."
"Ở chỗ các ngươi nhiều loại đá ?"
"Ừm! Bộ lạc chúng ở gần núi Lộc Thiên, một ngọn núi nhỏ, đó nhiều loại đá như thế ."
Ánh mắt Thẩm Chỉ lóe sáng, đây thực sự là một mỏ đá quý !
"Cô nương, cô... cô mua ? Chiếc vòng đỏ hợp với cô lắm, một văn tiền, đắt ."
Thẩm Chỉ lắc đầu: "Tỷ, ngươi bán rẻ quá ! Ngươi một chiếc vòng mất bao nhiêu thời gian, đá cũng tốn công mài giũa, còn thế . Ít nhất cũng bán mười văn mới đúng giá."
"Mười... mười văn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/537.html.]
Cổ họng nữ nhân khô khốc nên lời, nàng đầy kinh ngạc.
Thẩm Chỉ gật đầu: "Giá mới xứng đáng với công sức của tỷ."
Còn về viên ngọc, nàng giá trị nên Thẩm Chỉ gì thêm.
"... chỉ tranh thủ lúc rảnh rỗi thôi, ... đáng giá , đắt quá sẽ ai mua."
Thẩm Chỉ bật : "Tỷ, buôn bán thể , ngươi là bện dây vất vả, đá cũng tốn công, những thứ đều quý giá và hiếm , như mới bán giá cao!"
Nữ nhân lắp bắp: "Vậy... nếu bán mười văn thật, sẽ ... mua ?"
Thẩm Chỉ gật đầu: "Đương nhiên!"
Nói , nàng cúi đầu chọn thêm hai chiếc, ngoài chiếc vòng đỏ, nàng còn chọn một cái màu xanh nhạt và một cái màu lam nhạt, cả hai đều gắn đá trắng.
Thẩm Chỉ thầm cảm thán, ngữ nhân thật phối hợp, màu sắc hài hòa.
"Tỷ, lấy cả ba chiếc , trả ngươi ba mươi văn."
Nữ nhân nhận tiền, hai mắt trừng lớn: "Hay là... cô chọn thêm vài chiếc nữa ?"
Nữ nhân chột , cảm thấy vòng đáng giá đến , cảm giác như cô nương đang lừa .
Thẩm Chỉ: "Cầm , nhất định nhớ kỹ, mười văn! Sau cứ bán giá đó, cũng đừng với là dễ, lát nữa sẽ dẫn các bằng hữu đến mua."
Nói , nàng tìm Sở Trường Phong, lúc đang xem mũ.
Thẩm Chỉ vỗ vai hỏi: "Chàng đang xem gì thế? Có thấy cái gì ?"
Sở Trường Phong cầm một chiếc mũ màu trắng nhỏ lên: "Nhìn cái xem, Hoan Hoan đội chắc chắn sẽ !"
Thẩm Chỉ cầm lấy xem kỹ.
Chiếc mũ màu trắng tinh, viền mũ còn đính mấy viên đá xanh lấp lánh.
Quả thật !
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ: "Thật là mắt! Mua!"
Sở Trường Phong đắc ý nhướn mày: "Ánh mắt của tồi chứ?"
Thẩm Chỉ : "Không tồi tồi!"
Để Sở Trường Phong cầm chiếc mũ nhỏ, nàng tiếp tục chọn: "Còn mấy ca ca nữa, cũng chọn cho bọn chúng nha, thể nặng bên nhẹ bên ."
Sở Trường Phong: "Ta xem , còn đều là màu đen và nâu, kiểu dáng tương tự."
Thẩm Chỉ lướt qua một lượt, chọn ba chiếc màu nâu, những chiếc mũ cũng đá quý, nhưng là loại đá đen quá nổi bật.
Thẩm Chỉ ngạc nhiên vô cùng.
Vậy bộ tộc A Mạc cách tận dụng đá quý để nhiều đồ thủ công mỹ nghệ, thậm chí còn dùng để trang trí quần áo.
Những món đồ tinh xảo như , nếu mang Trung Nguyên, chỉ riêng một chiếc mũ thôi cũng thể bán ít tiền.