Sau khi Lam Lập rời , Sở Trường Phong Thẩm Chỉ: "Thật sự trao đổi ? Nhiều khoai tây như , nếu dùng giống thì giá trị chỉ thế."
"Những du mục đó chỉ cần cái ăn, bọn họ sẽ nghĩ đến chuyện trồng trọt , cho dù trồng thì cũng đáng lo lắm."
Lam Lập và hai bọn họ bàn bạc lâu, trong khi đó, ba tiểu gia hỏa ôm trong phòng nhỏ chờ thật lâu, đến khi còn thấy giọng Lam Lập nữa, bọn chúng mới ngoài.
Chillllllll girl !
"Cha, nương , hai chuyện gì với tướng quân bá bá ? Sao cho chúng con ?" Sở Cẩm Niên hỏi, trong lòng tiểu gia hỏa vẫn còn ôm , trông vẻ khá vất vả.
"Nói chính sự, chuyện các con thể ."
"Hoan Hoan, mau đến chỗ cha nào." Sở Trường Phong vẫy tay.
"A... a..."
Tiểu nha đầu lập tức vươn tay về phía cha: "A..."
Dạo gần đây, tiểu nha đầu bắt đầu bập bẹ chuyện, mỗi ngày, đều cố gắng dạy bé gọi tên từng .
hiện giờ tiểu nha đầu cũng chỉ thể kêu âm điệu kỳ lạ.
Lúc dạy bé gọi , bé còn kiêu ngạo, một chữ cũng .
Đến trong lòng cha, tiểu nha đầu bắt đầu líu ríu khoa tay múa chân, bàn tay nhỏ bé vung tới vung lui, giống như đang cáo trạng.
Sở Trường Phong: "Các con bắt nạt , gì với ?"
Ba ca ca .
"Ưm nha... A..."
"Muội... nhưng chúng con cho, cha cho chúng con ngoài ? Chúng con cũng cố ý." Sở Cẩm Niên nhỏ giọng giải thích.
Sở Cẩm Chu: "Không cho , thiếu chút nữa , đó nhịn cáo trạng với cha."
Sở Trường Phong hôn nhẹ trán tiểu nha đầu,"Bảo bối ngoan, các ca ca cố ý cho con , đừng giận bọn họ."
"A..."
Tiểu nha đầu híp mắt cọ cọ cằm cha,"A a..."
Thẩm Chỉ: "Hoan Hoan, đây với nương."
Tiểu nha đầu cũng dính nương, lập tức lao trong lòng Thẩm Chỉ,"A..."
Mấy ca ca mà hâm mộ thôi.
"Muội thiết với hai như ? Muội còn gọi chúng con là ca ca?"
Thẩm Chỉ: "Nếu thiết với các con, con bé sẽ để cho các con ôm."
Tiểu nha đầu nhà bọn họ ngày thường ngoan, nhưng một khi trong nhà ngoài hoặc là bên ngoài, mới con bé là như thế nào.
Bất cứ nào ôm bé, bé đều cho, đến tê tâm liệt phế.
khi trong nhà ôm bé, bé sẽ ngoan ngoãn, mặc dù ở trong lòng các ca ca, mỗi ngày cái miệng nhỏ đều líu lo, cũng đang lẩm bẩm với các ca ca cái gì.
bé sẽ thật sự tức giận với các ca ca.
"Muội - ca ca quả nhiên là yêu nhất, đúng ?"
Sở Cẩm Niên nịnh nọt đến mặt tiểu nha đầu, nắm lấy bàn tay nhỏ của bé nhẹ nhàng lắc lư,"Muội ngoan, khi nào thì mới thể gọi ca ca?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/526.html.]
Tiểu nha đầu ngạo kiều mặt .
Sở Cẩm Niên trực tiếp ôm lấy mặt bé, hôn lên má bé vài cái.
Kết quả, tiểu nha đầu hôn đến khuôn mặt nhỏ là nước miếng, bé cau mày, bĩu môi.
Sở Cẩm Niên: "Ấy , đừng nha! Ca ca hôn cũng ?"
Chớp mắt một tháng trôi qua.
Màu xanh biếc bạt ngàn dần dần bao phỉ bởi một lớp vàng nhạt.
Thời tiết lạnh dần.
"Sở Trường Phong! Thẩm Chỉ nha đầu! Hai ở đây ?"
Vừa sáng sớm, Lam Lập tới cửa.
Mọi đang ăn sáng.
Lam Lập nhà, bữa sáng bàn, nuốt nước miếng: "Ta còn ăn cơm ."
Sở Trường Phong: "... Ngồi xuống ăn ."
Bữa sáng phong phú, tiểu long bao, bánh cuốn và cháo.
Lam Lập ăn hết một xửng tiểu long bao, ăn thêm một cái bánh cuốn, cuối cùng uống hết một chén cháo, lúc mới thoải mái dựa .
Ba tiểu gia hỏa đeo cặp sách vội vàng học.
Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng vội vàng đến tiệm cơm.
"Lam tướng quân, ngài đến tìm chúng chuyện gì ?"
"Chúng thương lượng xong với những du mục đó , cứ theo lời các ngươi , 500 cân khoai đổi một con ngựa, bọn họ lấy 10 vạn cân."
"Vậy là 200 con ngựa?"
Lam Lập gật đầu: "Ta , các ngươi yên tâm , sẽ trông chừng bọn họ, nếu chất lượng ngựa đạt, thì khỏi bàn nữa!"
Có điều, ông đoán đám cũng sẽ giở trò.
Ông đ.á.n.h với bọn họ nhiều năm, cũng quen thuộc với thủ lĩnh của bọn họ.
Mỗi chiến tranh, chắc chắn là do bộ tộc của bọn họ đả kích nặng nề, còn cách nào khác mới xuất chinh.
Nói cũng đáng thương.
"Đến lúc đó sẽ cùng ngươi."
"Được!"
Sự tình nhanh liền quỹ đạo, Sở Trường Phong và Lam Lập dẫn vận chuyển 10 vạn cân khoai tây đến biên cảnh trong vòng ba ngày.
Đó là ranh giới giữa lãnh địa của bọn họ và dân du mục.
Đối diện là những con ngựa cao lớn, đến tiến hành trao đổi chính là thủ lĩnh của bọn họ!
Lam Lập híp mắt,"A Mạc thủ lĩnh, các ngươi 10 vạn cân lương thực mang đến cho các ngươi, lượng ngựa các ngươi mang đến đủ ? Không vấn đề gì chứ?"
A Mạc khinh thường : "Ngựa của bộ tộc A Mạc là ngựa nhất thiên hạ! Ta cũng giống ngươi! Gian trá xảo quyệt! Ngựa hứa, một con cũng thiếu!"