Sở Trường Phong: "..."
"Chỉ Chỉ, đây? Bảo bối tức giận ."
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, dậy ôm lấy tiểu nha đầu,"Ta đưa bé lên xe ngựa cho uống sữa, mấy các ngươi tới đào khoai tây ăn ? Mau ."
Mấy cha con , cũng chơi nữa, cầm cuốc và sọt ruộng khoai tây.
Ở rìa ruộng khoai tây đào một ổ ngoài cùng.
Không thể , tuy lá khoai tây mọc , nhưng đất ở đây thích hợp để trồng những thứ , lúc Sở Trường Phong đào còn chút thấp thỏm.
Khoai tây bọn họ trồng ở Tiểu Lâm thôn thu hoạch , sản lượng mỗi mẫu đều mấy ngàn cân.
Cũng khoai tây trồng ở đây thể vượt qua Tiểu Lâm thôn .
Một cuốc xuống, từ trong ụ đất lăn hai củ khoai tây cực lớn, Sở Trường Phong còn kịp phản ứng, ba tiểu gia hỏa liền kinh hỉ kêu lên.
"Cha! Người xem xem! Khoai tây thật lớn nha!"
"Sao khoai tay ở rìa ruộng lớn như ?"
"Con nhớ chúng trồng khoai tây lớn như nha?"
Ba tiểu gia hỏa vui mừng nghi hoặc.
Sở Trường Phong cầm lấy hai củ khoai tây ước lượng, một củ khoai tây chỉ sợ cũng nặng một hai cân.
Tim Sở Trường Phong đập mạnh vài cái, vội vàng đầu tìm kiếm bóng dáng Thẩm Chỉ, nhưng nghĩ đến nàng còn ở trong xe ngựa, chỉ thể nhịn xuống.
Những củ khoai tây lớn lên kém nhiều so với trồng trong gian, nhưng dựa theo thí nghiệm ở Tiểu Lâm thôn, khoai tây trồng tuy cũng lớn nhưng vẫn bằng trong gian.
suy nghĩ một chút, cũng liền hiểu .
Khoai tây trồng trồng nhiều trong gian, hạt giống cải tiến, cho nên dù ở trong ruộng đất bình thường cũng thể lớn lên như .
"Cha, mau đưa cuốc cho con, để con đào thử!"
Sở Cẩm Niên cầm cái cuốc tới, khom lưng dùng sức đào một cái.
Trong phút chốc, trong đống đất lăn vài củ.
Khoai tây vẫn lớn.
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc mà thèm.
Vừa đào chính là một đống, đào khoai tây cảm giác thỏa mãn.
Ba tiểu gia hỏa quá hưng phấn, Sở Trường Phong đều giúp gì, chỉ thể ở bên cạnh chỉ đạo một chút, để bọn chúng đào hỏng.
Lúc Thẩm Chỉ ôm tiểu bảo bảo tới, mảnh ruộng nhỏ chất đầy một đống khoai tây cực lớn, dày đặc khắp nơi.
Thẩm Chỉ cũng hít một ngụm khí lạnh,"Chỉ một mảnh ruộng nhỏ mà đào nhiều khoai tây như ?!"
Sở Trường Phong: "Vừa cũng kinh hãi."
Thẩm Chỉ khó khăn nuốt nước miếng,"Lớn lên như , sản lượng mỗi mẫu thể hơn vạn cân ?"
Thời đại , mặc kệ trồng lương thực gì, năng xuất mỗi mẫu một ngàn cân cũng thể khoe khoang khắp nơi.
Nhà ai thể trồng năng suất như , bá tánh trong thôn đều tới cửa hỏi kinh nghiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/490.html.]
Khoai tây nếu sản lượng mỗi mẫu vạn cân...
Cái nếu mỗi nhà chia 100 cân để trồng, sẽ giúp ích cho bao nhiêu ?
"Ta cảm thấy thật sự thể hơn vạn cân." Sở Trường Phong .
Mặc kệ hơn vạn cân , chỉ cần bắt đầu từ lúc thu hoạch khoai tây, khẳng định sẽ khác phát hiện.
Nói chừng bộ Bắc Dương đều .
Khoai tây sợ là giấu .
Thấy Thẩm Chỉ ngẩn ngơ, Sở Trường Phong vỗ vỗ vai nàng,"Đừng ngẩn , sản lượng cao như là chuyện , chúng nên vui vẻ."
Thẩm Chỉ mím môi,"Ừ, nghĩ nữa, binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn, chờ thu hoạch khoai tây xong ."
Thấy ba tiểu gia hỏa còn đang tiếp tục đào, Thẩm Chỉ vội vàng ngăn .
"Đừng đào nữa, đủ cho chúng ăn ! Một hồi đào nhiều quá sẽ mang về hết !"
Chillllllll girl !
Bọn họ chỉ mang theo hai cái sọt.
Ba tiểu gia hỏa đang đào hăng say tình nguyện mà buông cuốc xuống.
Một cuốc xuống chính là mấy củ khoai tây lớn, đào thật sự quá thỏa mãn!
Quả thực dừng .
Đem bộ khoai tây bỏ sọt, đều sắp tràn đầy.
Khoai tây đào xong, hai lớn dẫn bốn đứa nhỏ đến ruộng rau dưa hái dưa leo, cà tím, đậu đũa, ớt, cà rốt...
Chỉ chốc lát , trong giỏ thức ăn đầy ắp.
"Được ! Chúng về nhà thôi!"
Trên đường trở về, Sở Trường Phong ở bên ngoài đ.á.n.h xe ngựa, Thẩm Chỉ cùng mấy tiểu gia hỏa trong xe ngựa.
Cửa sổ xe ngựa mở rộng, gió nhẹ thổi qua, thoải mái.
Ba ca ca tựa đầu , chen chúc bên cửa sổ hóng gió.
Tiểu nha đầu ở trong lòng Thẩm Chỉ cực kỳ hâm mộ, bé vươn ngón tay nhỏ xíu chỉ các ca ca, ánh mắt trông mong Thẩm Chỉ.
Thẩm Chỉ: "Tiểu trùng theo đuôi, cứ thấy ca ca gì là con cũng cái đó?"
Tiểu nha đầu chớp chớp mắt, bé hiểu gì cả.
Thẩm Chỉ thở dài: "Chu Chu, ba đứa nhường chỗ một chút, thấy các con hóng gió, ngắm cảnh cũng thèm cũng ."
Ba tiểu gia hỏa khúc khích nhường chỗ.
Thẩm Chỉ ôm tiểu nha đầu đến gần cửa sổ.
Nhìn cánh đồng xanh bát ngát bên ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu nha đầu nở nụ ngọt ngào, bàn tay nhỏ chỉ bên ngoài, hưng phấn nhảy nhót.
Còn liên tục Thẩm Chỉ, nàng cũng .
Thẩm Chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng tựa cằm lên đầu bé: "Nương thấy , ."
Nhìn nụ ngọt ngào của con gái, mềm mại như một viên bánh trôi nhỏ, trong lòng Thẩm Chỉ mềm mại, nhịn hôn lên mặt bé mấy cái.