Ông gì, chỉ tiếp tục về phía , Tần Cửu An liền theo bên cạnh ông.
Cơn gió lạnh thổi qua, đầu óc vốn chếnh choáng dần tỉnh táo .
Tiếng bước chân của Tần Cửu An trong mắt Lam Lập cũng còn loạng choạng nữa.
Từng bước một về phía , Lam Lập đột nhiên lên tiếng: "Nha đầu nhà thích ngươi."
Tần Cửu An khựng , ngờ ông chuyện , cũng ngờ ông hỏi thẳng như .
Hắn gian nan nuốt nước miếng, mất một lúc lâu mới tìm giọng của : "Lam tướng quân, đó chỉ là Lam tiểu thư đùa giỡn thôi, nàng thích ."
"Ta chỉ là một kẻ tàn phế, lẽ nàng thấy đáng thương nên nhiều hơn vài , chứ liên quan gì đến thích cả."
Hắn cố gắng giữ bình tĩnh khi những lời , cố gắng phớt lờ sự tuyệt vọng và đau đớn trong lòng.
Lam Lập ngẩn một chút, con gái ông như , trông chẳng giống đang đùa giỡn chút nào.
thái độ của tiểu t.ử ... cũng quá kém ...
Không lẽ thích con gái ông?
Cho nên con gái ông là tương tư đơn phương ?
Lam Lập tuy đồng ý để bọn họ ở bên , nhưng nếu con gái ông thực sự tương tư đơn phương, trong lòng ông dễ chịu chút nào.
Như chứ?
Con gái ông dung mạo khuynh thành cỡ nào!
Tiểu t.ử chắc là mắt mù !
Lam Lập càng càng thuận mắt, đúng là chút phẩm vị nào!
"Nếu nàng thực sự thích ngươi thì ?"
Lam Lập híp mắt, ánh mắt nguy hiểm chằm chằm .
Tần Cửu An âm thầm khổ một tiếng: "Lam tướng quân, hiểu ý ngài, ngài thể yên tâm, đời thể nào cùng Lam tiểu thư ở bên , rõ phận của , hơn nữa... thích nàng."
Nói câu cuối cùng, cảm thấy mất hết sức lực.
Lam Lập: "..."
Tiểu t.ử chỉ một câu khiến ông á khẩu, khi đến đây, ông chuẩn cả một sọt lý do gõ gõ tên tiểu t.ử .
Ai ngờ một chữ cũng dùng .
Thôi , chỉ cần hai bọn họ qua với , mục đích của ông đạt .
"Tiểu tử, tỉnh rượu , đừng theo nữa, trở về ."
Tần Cửu An quan sát ông một lát, thấy ánh mắt ông thực sự tỉnh táo, chuyện cũng trật tự, bước cũng còn lảo đảo như , yên tâm mà gật đầu liền trở về.
"Cha! Sao bây giờ cha mới về? Sao giờ mới tới nhà?"
Khi Lam Lập về đến nhà, đến giờ ngủ.
Lam Nguyệt chạy đến bên cạnh ông, ngửi thấy ông nồng nặc mùi rượu.
Nàng nhíu mày: "Cha uống rượu ? Rượu ở ?"
Chillllllll girl !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/474.html.]
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, trong lòng nàng trầm xuống: "Cha đến tiệm lẩu ? Cha uống nhiều rượu như , gì nên với ?"
Lâm Lập nhàn nhạt liếc nàng,"Nha đầu, khuyên con nên sớm từ bỏ , hôm nay thăm dò giúp con , căn bản thích con."
Lam Nguyệt siết chặt hai tay,"Ai cho cha tìm ?! Cha thật quá đáng!"
Giọng nàng đột nhiên cao lên, khiến Lâm Lập giật nảy ,"Con hét mặt gì? Tiểu t.ử đó vốn thích con, chính miệng ."
Lam Nguyệt tức giận chạy về phòng.
Lâm Lập thở dài.
Khó chịu một hai ngày, sẽ thôi...
Cái tên tiểu t.ử đó, rốt cuộc điểm gì đáng thích?
Ông lắc đầu, cảm thấy tiểu t.ử chẳng điểm nào đáng giá, nhưng kỳ lạ là trong đầu ngừng hiện lên gương mặt tuấn tú tươi tủm tỉm của Tần Cửu An, cùng với tiếng bước chân của khi theo .
Lâm Lập mím môi, nghĩ bụng, chắc cũng chỉ gương mặt miễn cưỡng coi là tạm .
Lam Nguyệt càng nghĩ càng sốt ruột, cha nàng những gì với Tần Cửu An?
Ở trong phòng do dự thật lâu, nàng tìm , nhưng nhớ đến thái độ lạnh nhạt của hôm đó, nàng tiếp tục mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nàng thở dài, quyết định theo trái tim .
Nàng lén lút khỏi cửa, cưỡi ngựa đến tiệm lẩu.
khi tới nơi, tiệm lẩu đóng cửa.
Nàng ngựa, hướng về nhà Tần Cửu An.
Trong nhà thắp đèn dầu, ánh sáng ấm áp lan tỏa khắp căn phòng.
Nàng chần chừ lâu ngoài cửa, chống tay lên tường viện, nhảy trong.
Nghe thấy tiếng động lạ trong sân, ánh mắt Tần Cửu An chợt lạnh , mở cửa liềm đối diện với gương mặt chút nôn nóng của Lam Nguyệt.
Hắn ngây ngẩn cả .
Nàng cũng ngẩn một lúc, đó nhanh chóng lách qua , thẳng nhà.
Tần Cửu An đầu nàng,"Lam tiểu thư, cô đến đây gì? Nhà chào đón cô, sống một , cô đến đây sẽ hỏng thanh danh của , cưới vợ ?"
Hắn biểu tình lãnh đạm, nghiêm túc giải thích đuổi nàng .
Lam Nguyệt thản nhiên xuống bên bàn sưởi, hai chân duỗi trong bàn, cả lập tức ấm lên.
Nàng thoải mái thở dài,"Huynh lấy vợ thì gả cho là ."
Nàng bình tĩnh mà .
Tần Cửu An sững , nghiến răng nghiến lợi,"Ta , thích cô."
Lam Nguyệt mím chặt môi,"Ta mặc kệ! Tối hôm đó ôm ngủ cả đêm, hiện tại phủi sạch sẽ, định phụ trách ?"
Tần Cửu An c.ắ.n chặt răng,"Ta gì cô! Cô đừng ăn linh tinh!"
"Không gì? Huynh ôm , còn là gì? Chúng cùng giường chung gối, còn là gì?"
Từng câu từng chữ của nàng khiến sắc mặt tái nhợt.