Sở Trường Phong hai con, cẩn thận so sánh đ.á.n.h giá, mới phát hiện, kỳ thật hai bọn họ giống .
Đôi mắt mở giống, miệng cũng giống.
Sở Trường Phong nặng nề thở , nghĩ tới con gái... con gái...
Ngày hôm , Sở Trường Phong quán lẩu một chút, công việc giặt tã cho ba ca ca đoạt .
Ba bọn họ hề ghét bỏ, còn bởi vì ai giặt nhiều, giặt ít mà cãi ầm ĩ.
"Ca ca! Ta mặc kệ, mặc kệ! Miếng tã chia cho ! Dựa cái gì mà ngươi giặt ba miếng, và Mộc Mộc chỉ giặt một miếng!"
Sở Cẩm Niên giậm chân, bắt đầu nũng lóc om sòm.
Mộc Mộc cũng tán thành cách của Sở Cẩm Niên, cha chính là , ai giặt tã cho nhiều nhất, liền thích đó nhất!!
Ca ca thể cướp hết tình yêu của chứ?
Sở Cẩm Chu thật sự phục bọn họ, chuyện quỷ quái gì cũng tin ?
Chillllllll girl !
Đó rõ ràng là cha bịa đặt lung tung, lừa bọn họ giặt tã.
"Hai các ngươi giặt sạch ?" Nhìn hai giặt tã liền bỏ qua, Sở Cẩm Chu bất đắc dĩ.
"Đương nhiên giặt sạch , ca ca đừng coi thường khác!" Hai tay Sở Cẩm Niên chống nạnh, cằm nhỏ nâng cao,"Không tin ngươi đưa đây cho bọn !"
Sở Cẩm Chu nhíu mày,"Vậy hai giặt , giặt kỹ , giặt sạch một chút."
Hai đứa nhỏ trong lòng vui vẻ.
Bất quá, chờ cướp hết tã, Sở Cẩm Niên chút áy náy.
Vạn nhất nó cùng Mộc Mộc thật sự giành hết tất cả yêu thích của , ca ca ?
Ca ca hào phóng nhường cho bọn họ như ...
Nó và Mộc Mộc keo kiệt như ...
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc hai mắt , trao đổi bằng ánh mắt.
Bỗng nhiên, hai đứa nhỏ dậy,"Ca ca, là ngươi giặt , của bọn cũng giao cho ngươi giặt luôn."
Khóe miệng Sở Cẩm Chu giật giật: "... cũng... cũng cần như chứ..."
"Cần, cần! Chúng là loại keo kiệt! Ca ca đều nguyện ý cho chúng giặt, chúng thể mặc kệ ngươi chứ?"
Sở Cẩm Niên nghiêm trang,"Ngươi là ca ca, nếu chỉ thích ngươi, ngươi để cũng thích hai chúng thì !"
Sở Cẩm Chu nên lời: "..."
"Ca ca! Mau giặt !"
Thật đúng là hai giỏi hiểu lòng !
Bên , Sở Trường Phong đến quán lẩu, phụ trách trang hoàng trong quán lẩu chính là tiểu nhị trong tiệm cơm cũ.
Bọn họ lấy bộ nồi uyên ương đặt mang về, đều đặt ở bàn.
Thời gian hai ngày, cũng xong bảy tám phần.
Sở Trường Phong khỏi gật gật đầu.
"Ông chủ, khi nào thì chúng mở cửa hàng a? Đây rốt cuộc là bán cái gì a?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/460.html.]
Tuy rằng bọn họ hỗ trợ trang hoàng, nhưng món lẩu đối với bọn họ mà vẫn xa lạ.
Cái nồi uyên ương cũng kỳ quái, bọn họ là dùng để gì.
Sở Trường Phong: "Đến lúc đó sẽ , các ngươi hôm nay nghỉ ngơi một ngày, ngày mai tiếp tục bận rộn, ngày mai chuẩn đồ ăn cùng các loại nguyên liệu, sẽ mệt."
"Chúng sợ mệt!"
Tiền công của tiệm cơm nhiều hơn tiệm cơm khác nhiều, bọn họ thể tới nơi tiểu nhị, trong lòng vui vẻ!
Một tháng một lượng bạc, đây là điều mà khác nghĩ cũng dám nghĩ!
Ở bộ Bắc Dương đều tiền công như ! Tối đa cũng chỉ 800 văn!
Đến bên , đồ ăn giá cả rẻ, tiền kiếm so ít hơn lúc ở Lâm Hà, tiền công tự nhiên cũng ít hơn.
Sở Trường Phong vỗ vỗ vai bọn họ,"Cho các ngươi nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi ! Sau đó các ngươi tiếp tục bận rộn!"
Mọi đùa vài tiếng, cũng cự tuyệt nữa.
Sở Trường Phong về đến nhà, chỉ thấy con trai lớn nhà đang hì hục giặt tã, mà hai đứa con trai nhỏ đang vây quanh ca ca xem náo nhiệt.
Cảnh tượng thế nào cũng thật thê lương.
"Niên Niên, Mộc Mộc, cha với các con, đều giặt tã cho ? Sao các con đều đẩy hết cho ca ca?"
"Cha, cha ? Ai giặt tã cho nhiều, liền thích đó nhất! Chúng con thích ca ca, cũng hi vọng ca ca yêu thích nhiều nhất!"
Sở Trường Phong: "..."
Đây chỉ là một cái cớ mà thôi!
Hai tiểu gia hỏa thật đúng là đem tất cả tã lót đều đưa cho ca ca giặt!
Hắn về phía Sở Cẩm Chu đang vùi đầu giặt tã, bỗng nhiên cảm thấy với con trai lớn.
Sở Cẩm Chu ngẩng đầu một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ nụ .
Nhìn ! Nhìn ! Đây mới là ca ca!
"Chu Chu, con chơi , để cha giặt."
Sở Cẩm Chu lắc đầu,"Cha, sắp giặt xong ! Con nhanh!"
Sở Cẩm Niên: "Cha, nên tranh với ca ca, sợ thích ca ca nhất, thích !"
Hai mắt Sở Cẩm Niên híp , giống như phát hiện tâm tư của Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong xoa xoa đầu nó,"Con im miệng cho ! Đó là chỉ đùa các con thôi! Các con thật sự để một ca ca giặt hết?"
"A?"
Hai tiểu gia hỏa liếc .
"... nhưng..."
Bọn họ là vì cho ca ca mà.
Cho nên, là cha lừa bọn họ!
"Cha! Người quả thực là cha ! Sao thể lừa chúng con chứ?!"
Hai tiểu gia hỏa thật sự hoài nghi lời của cha, bằng bọn họ cũng sẽ đẩy hết việc cho ca ca.