Cố Lệ  lời cảm ơn với cô giáo: "Hôm nay cảm ơn cô."
"Không cần khách sáo, đều là chuyện nên ." Cô giáo mỉm  .
Hàn Đại Bảo cũng  lời tạm biệt với giáo viên, thằng bé  lên yên  xe đạp của   và bắt đầu kể cho   những chuyện  xảy  ở lớp mẫu giáo ngày hôm nay.
Hôm nay là ngày đầu tiên thằng bé đến lớp mẫu giáo, cái gì cũng mới lạ, với  đừng thấy thằng bé chỉ một  đến đây, nhưng từ nhỏ ở quê    Hàn nuôi thả nên thằng bé  sợ  lạ chút nào. Thích ứng  nhanh.
"Mẹ của tiểu Mã đến  sớm, cho nên các bạn  về hết ." Đại Bảo .
"Hôm nay    bận nên đến trễ, nhưng    sẽ cố gắng đến đón Đại Bảo sớm một chút nhé." Cố Lệ  .
"Dạ." Đại Bảo hài lòng.
Sau khi về nhà, Đại Bảo cũng  xem trọng túi vải của  nên cất  cẩn thận,   đều ghen tị với nó khi nó  một cái túi vải như  đó, túi vải  giống như  lính  báo ảnh!
Mẹ Hàn một ngày  thấy Đại Bảo  nhớ vô cùng,  thấy  vội lôi kéo thằng bé hỏi.
Thật  bà thấy  cần thiết tiêu tiền  chuyện , bà  thể giữ cả hai đứa cháu trai nhưng con trai và con dâu đều cảm thấy đưa thằng bé đến lớp mầm sẽ  hơn, thế thì bà cũng  phản đối.
Đại Bảo mong   thể hiện, kể  cách cư xử của  ở lớp mầm hôm nay cho bà nội , còn đem hoa hồng nhỏ cho bà nội xem. 
Thấy cháu trai  vui vẻ,  Hàn cũng   gì chỉ dọn cơm chiều  ăn.
Hàn Văn Hồng  , điều kiện ăn uống của gia đình cũng giảm xuống. Tất nhiên điều kiện ở nhà vẫn  , nhưng hiện tại ở thời  mỗi ngày đều ăn thịt cá là  , cho nên ăn uống  đạm bạc.
Chỉ  điều, Đại Bảo và Nhị Bảo đều cần  bổ sung thêm chút dinh dưỡng, chẳng hạn như sữa, đây là thứ mà hai  em  uống hằng ngày.
Ngày hôm  trời còn  sáng, Cố Lệ  rời giường.
Phòng của  Hàn  đóng cửa, khi con trai về nhà bà sẽ đóng, nhưng khi con trai  ở nhà bà sẽ  đóng cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-91.html.]
Giấc ngủ của  già nông hơn nên bà cũng  cảnh giác.
"Mẹ, là con." Cộ Lệ   tiếng động trong phòng, thấp giọng .
"Lệ Lệ ,  con dậy sớm ?" Mẹ Hàn hỏi.
"Mẹ, con  chút việc    ngoài một chuyến." Cố Lệ nhỏ giọng .
"Chuyện gì mà   lúc ?" Mẹ Hàn  con dâu.
"Mẹ, con  thật với ,    sợ ?" Cố Lệ  bà .
Mẹ Hàn thấy con dâu như , tim bà cũng đập chậm một nhịp, bốn chữ "đầu cơ tích trữ hiện  trong đầu bà, lúc  ngoại trừ chuyện   thì bà  thể nghĩ đến chuyện nào khác.
"Mẹ, hôm nay con   bận, nhưng con sẽ nhanh chóng trở về, chờ con trở về sẽ kể cho    ?" Cố Lệ nhỏ giọng .
Cùng sống  một mái nhà,  chồng của cô sớm  muộn cũng sẽ  cô đầu cơ tích trữ, cho nên ngay từ đầu cô cũng   gạt  chồng, nhất định   chuyện  với bà, tránh cho bà cụ suy nghĩ sai lệch.
"Lệ Lệ,  con  cẩn thận!" Tuy  Hàn lo lắng, nhưng cũng chỉ  thể  lời .
Cố Lệ   ngoài.
Mẹ Hàn cũng  ngủ  nữa, lúc  mới  bốn giờ rưỡi, vẫn còn sớm để  bữa sáng,  Hàn  trong phòng của . Trong lòng đầy sự lo lắng, bà cũng  ngờ Lệ Lệ còn  thể  chuyện đầu cơ tích trữ , hèn chi trứng gà trong nhà, mỡ và thịt đều  thiếu.
Cái con bé ngốc Lệ Lệ , trong nhà cần cô  việc mạo hiểm như  ?
Có thể ăn đơn giản một chút cũng  , hơn nữa cô cùng thằng bảy đều  công việc, mà thằng bảy còn  trợ cấp công việc gì nữa, tiền bao nhiêu đó cũng đủ dùng.
Cố Lệ   chồng chắc chắn sẽ quan tâm về việc , nhưng cô  thể nghĩ nhiều về điều đó.
Đạp xe đạp  bên ngoài thành phố, lúc  Cố Lệ thật sự  chút  sợ, nhưng vẫn  do dự chút nào, cô mua năm nghìn cân gạo và ba trăm cân trứng gà  giấu .