Hơn nữa cô vẫn  hai vợ chồng ở chung một nơi, ban ngày  việc của mỗi , buổi tối cùng  về nhà, mà   chia lìa hai nơi, một tháng  chỉ  thể về nhà hai ba ngày.
 cô cũng  niên đại  tìm việc thực sự  khó, đều là một củ cải một cái hố.
"Nếu như  thể đổi công việc thì  ." Cố Lệ  khỏi thở dài.
"Đổi công việc cũng   dễ." Lý Hồng Hà lắc đầu ,  đó  nhớ tới: "Chẳng qua bên chỗ mua sắm hôm nay đang nhận  đấy!"
Cố Lệ sửng sốt một chút: "Chỗ mua sắm nhận  ? Thật sự?"
"Thật sự, chỗ mua sắm ở cửa hàng bách hoá chúng , chị mới   thím Lý ." Lý Hồng Hà : "Chính là quá khắc nghiệt, giống như   mua trứng gà cùng gạo."
"Nói như thế nào?" Trong lòng Cố Lệ đột nhiên nảy  một ý tưởng, cô  đưa em gái   đó.
"Chị cũng   chi tiết, nếu như em  hứng thú thì  thể  hỏi một chút,  chị trông chỗ  là ."
"Chị Hồng Hà trông giùm em một lát nhé, em  hỏi một chút!" Cố Lệ cũng  trì hoãn, trực tiếp đến văn phòng mua sắm hỏi thăm.
Văn phòng mua sắm thật sự  tuyển hai nhân viên, nhưng điều kiện là họ   con đường thu mua 300 cân trứng và 5000 cân gạo.
"Khắc nghiệt như ?" Cố Lệ  đây  thấy liền .
"Cũng   là khắc nghiệt , riêng 300 cân trứng hoặc 5000 cân gạo cũng coi như khắt khe , hiện tại còn thu mua cùng , còn  mua theo giá thị trường, lấy  ?" Một ông chú bên cạnh .
"Phòng thu mua luôn hết hàng, chẳng lẽ  tìm   con đường thu mua?"
"Cho dù  con đường, yêu cầu cũng quá cao, lấy giá thị trường mua ở   chứ? Đi chợ đen..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-89.html.]
"Từ việc mua với giá cao  chợ đen  bán với giá thấp cho bộ phận thu mua, điều  chả khác gì tiêu tiền mua một chức vị?"
"Cũng gần như là như .”
Cố Lệ  xong cũng hiểu đại khái,  đó cô  trở  quầy hàng của .
Sáng nay Cố Quân  tới, cô  dọn đồ  đến chỗ hai  em Tô Minh Tô Ngọc, buổi chiều xong việc mới  đây.
Chờ chị gái tầm  cùng  trở về, còn   lòng : "Khi em , Tiểu Minh  dọn dẹp nhà kho  sạch sẽ cho em, em cũng tự  lau , bây giờ   một hạt bụi nào."
Cố Lệ lúc  mớ  về việc tuyển dụng nhân viên tại bộ phận mua sắm của cửa hàng bách hóa.
Cố Quân   sửng sốt một chút: "Muốn 300 cân trứng gà 5000 cân gạo? Lấy từ   chứ?" Sau đó còn : "Cho dù chợ đen , giá cao cỡ nào họ   ? Còn  giá thị trường,  khác mua công tác mới bao nhiêu tiền chứ,  như   tăng gấp đôi!"
Nói xong còn  sang chị gái, liền thấy chị gái đang nhướng mày  . Cố Quân nuốt nước miếng, kéo chị gái sang một bên  chuyện: "Chị, chị đừng  với em, chị  thể lấy   lượng vật tư lớn như  đấy nhé?"
"Có thể, vẫn là lấy giá thị trường." Cố Lệ cũng  tránh né, gật đầu.
Cố Quân thật sự bội phục.
"Em   đến văn phòng mua sắm  việc  ?" Cố Lệ hỏi.
"Chị, nếu em đến văn phòng mua sắm,  thì em sẽ bận rộn và   nhiều thời gian để bán đồ." Cố Quân  nhịn  .
Cô   thích   ở văn phòng mua sắm, ở đó  công việc nghiêm túc, nhưng tiền lương một tháng chỉ  25 đồng, nếu là như nhập hàng theo con đường bình thường thì còn đỡ,  việc  công một năm còn  thể, nhưng nếu mua ở chợ đen,  tự bù  tiền chênh lệch khi mua mua trứng gà cùng gạo, như    việc  công mấy năm!
Cố Lệ : "em chỉ cần tạm thời  việc ở bộ phận mua sắm, chờ  rể của em trở , chị sẽ hỏi xem     bán công việc của  ở bộ phận vận tải , đến lúc đó để   qua thế vị trí của em."
Đây là suy nghĩ đầu tiên của cô khi  Lý Hồng Hà  rằng bộ phận thu mua đang tuyển dụng, cô  để Hàn Văn Hồng đến ở bộ phận mua sắm,  tài xế ở bộ vận tải tuy  nhưng với bàn tay vàng của cô, bộ phận mua sắm hợp  hơn. Quan trọng nhất chính là, cô   hai vợ chồng tách  thời gian quá dài.