Bé trai tên Tô Minh, bé gái tên Tô Ngọc, nghĩa là Minh Ngọc.
Cố Quân thấy Tô Minh   dùng lò than cũ trong nhà, lúc  mới  trở về.
"Anh, hai dì là  ." Lúc  Tiểu Tô Ngọc mở mở miệng , kẹo sữa trong miệng  ăn xong , nhưng trong miệng vẫn lưu  hương vị vô cùng ngọt ngào.
Tô Minh  phủ nhận, thấy em gái ăn xong kẹo sữa liền  hơn nhiều, thật sự    bệnh mà là đói: "Em chờ một chút,  nhanh là  thể ăn cháo ."
Cậu bé thổi cho cháo nguội, lúc  mới mang tới đút cho em gái ăn, Tô Ngọc thật sự đói lả, chỉ cảm thấy bát cháo  ăn  ngon, chẳng qua cô bé cũng chỉ ăn một nửa, đẩy phần còn dư  cho  trai .
“Ăn thêm chút nữa ." Tô Minh đút cho em gái thêm một ít,  bản  ăn nốt phần ba còn .
Sau khi ăn cháo  bụng,  dày sôi cồn cào lúc  mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
"Anh,   hai dì  sẽ ở  đây ?" Tiểu Tô Ngọc hỏi.
"Em  xuống ,   quét dọn nhà kho hàng cho dì ." Tô Minh  , nhưng bọn họ đều là  , cho nên  bé hy vọng bọn họ  thể ở thật lâu,  nhất là đến khi  bé lớn lên,  thể  tìm việc  nuôi em gái.
Cố Lệ bên   dẫm lên xe đạp về đến nhà. Đại Bảo Nhị Bảo đang chơi ở  cửa,  Hàn đang hầm cá, đến nỗi Hàn Văn Hồng,   lấy sổ tiết kiệm riêng của   và đang đợi đến tối đưa cho vợ .
Giữa trưa ăn gà, buổi tối ăn cá hầm, cuộc sống  thật sự   gì để ghét bỏ.
Bởi vì ngày mai còn   , Hàn Văn Hồng cũng thật sự luyến tiếc, cho nên   dỗ Đại Bảo Nhị Bảo  ngủ,  đó đưa hai  em sang ngủ với bà nội.
"Ngày mai    , tối nay nghỉ ngơi thật  " Cố Lệ  ánh mắt của  đến khiếp hoảng.
Hàn Văn Hồng đương nhiên  nghỉ ngơi thật , cùng nghỉ ngơi thật  với vợ . Sau khi kéo vợ  lên giường, lúc  mớ lấy sổ tiết kiệm của  . Cố Lệ sửng sốt một chút,  về phía .
"Vợ  ..." Hàn Văn Hồng  chút áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-88.html.]
"Cũng  trách  ." Cố Lệ thở dài: "Trước  là em  hiểu chuyện,  giấu một ít tiền riêng dự phòng là bình thường, nhưng về  em sẽ  như , khẳng định  tâm  ý lo lắng cho gia đình chúng , cho nên hãy bỏ qua chuyện lúc , về  em sẽ là  cầm tiền trong nhà.”
Hàn Văn Hồng mỉm , tất nhiên  sẽ  phản đối điều , miễn là vợ  chịu ở bên , tất nhiên cô cũng là  giữ tiền.
"Hàn Văn Hồng,   trung thực,  vẫn  khoản thu nhập thêm." Cố Lệ nhỏ giọng .
Hàn Văn Hồng nhướng mày  cô: "Vợ, em  vui ?"
Cố Lệ , tại  cô   vui, tên thô lỗ  thổ lộ tình yêu với cô, hơn nữa cũng  kiếm tiền về nhà, tất nhiên cô  vui.
"Vợ , ngày mai    , hơn hai mươi ngày mớ trở ." Hàn Văn Hồng ám chỉ .
Không chỉ  , bàn tay đặt  eo cô cũng  thàn thật.
Thân  Cố Lệ mềm , nhẹ giọng : "Đừng mà, ngày mai  còn  lái xe đường dài,  mệt đấy."
"Không mệt,  đồng sự đổi ."
Ngày hôm  khi Cố Lệ  , Hàn Văn Hồng dẫn Đại Bảo  đến lớp học mẫu giáo,  đó mớ  đến bộ vận chuyển.
Biết   rời   gần một tháng, trong lòng Cố Lệ  chút hụt hẫng, mất hồn mất vía khi trông quầy hàng.
"Văn Hồng   ?" Lý Hồng Hà thấy cô như , trong lòng liền hiểu rõ.
"Ừ." Cố Lệ gật đầu.
"Cũng  dễ dàng, một tháng chỉ trở về  hai ba ngày." Lý Hồng Hà an ủi: " cũng   cách nào khác, chúng   kiếm tiền nuôi gia đình, công việc ở bộ vận tải   , cũng  thể diện, một tháng kiếm hơn 30 đồng tiền lương,   cao."
"Em , chỉ là  chút cảm khái"
Cô   Muốn Hàn Văn Hồng đổi nghề. Mặc dù  tài xế ở bộ vận tải thực sự  , tiền lương cao   thể diện, nhưng cô lo lắng về   sẽ xảy  chuyện.