Phần dư  để Hàn Văn Hồng ăn hết, còn  chỉ ăn một chút nước canh.
"Lệ Lệ, như   , thịt đều cho chúng  ăn, còn con chỉ uống chút canh!" Mẹ Hàn vội vàng .
Hàn Văn Hồng cũng  đồng ý: "Vợ ơi, còn nhiều thịt lắm, em cũng ăn ."
"Lệ Lệ, con ăn nhiều một chút." Mẹ Hàn trực tiếp gắp đùi gà của  qua cho cô.
"Mẹ, con  ăn, con ăn chút canh là , còn  mì nữa mà, đây cũng là mì gà."
"Mẹ lớn tuổi,  cần ăn nhiều thịt như , con ăn ."
Hai  chồng nàng dâu  nhường nhịn  một lúc, cuối cùng đùi gà vẫn  trong chén của Cố Lệ, Hàn Văn Hồng múc canh gà và thịt gà cho  . Cả gia đình vô cùng hòa thuận vui vẻ ăn hết con gà.
Cố Lệ ăn xong thì dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo về phòng  nghỉ, giao cho Hàn Văn Hồng  thu dọn, chỉ cần  ở nhà thì gần như cô mặc kệ những thứ .
Mẹ Hàn bận việc từ sáng sớm,  già nên tinh thần cũng  chút mệt mỏi, đang  nghỉ trong phòng của bà.
Lúc Hàn Văn Hồng bận việc xong  về phòng thì Đại Bảo và Nhị Bảo  ngủ .
"Vợ ơi, em cũng nghỉ ngơi một lúc ." Hàn Văn Hồng .
"Nghe Đại Bảo   dẫn bọn nhỏ  xem học phí lớp học mầm non ?" Cố Lệ hỏi.
"Ừm,   với nó là bắt đầu từ ngày mai thằng bé sẽ qua đó  học và ăn cơm, chờ chiều tối em tan  sẽ qua đón nó, thằng bé  vui vẻ."
Cố Lệ mỉm , Đại Bảo là kiểu tính cách hướng ngoại, thấy bên lớp học mầm non  nhiều bạn nhỏ như , đương nhiên là thằng bé  vui  qua đó .
"Anh cũng  một chút?" Cố Lệ  .
Hàn Văn Hồng lập tức  xuống, cánh tay dài duỗi  ôm vợ  trong lòng ngực. Cố Lệ  ngẩng đầu lên là  thấy chiếc cằm thô ráp của , mặc dù  cạo  sạch sẽ, nhưng vẫn  một lớp râu thật dày đang chờ chui từ  lên.
"Vợ ơi." Hàn Văn Hồng kêu lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-86.html.]
"Ơi." Cố Lệ cũng đáp .
Hàn Văn Hồng cúi đầu, Cố Lệ cũng  , hai vợ chồng cứ như  hôn . Đây chỉ là hôn đơn thuần mà thôi, nhưng cũng  cho thể xác và tinh thần   sung sướng và thả lỏng.
Cố Lệ ngủ mười lăm phút,  đó rời giường  .
Buổi chiều Cố Quân  đây tìm chị gái. Cố Lệ thấy cô  như  liền  là  tin tức , nhưng cũng   nhiều lời, bảo cô  chờ,  chuyện gì chờ tan   .
Cố Quân cũng là chờ mãi chờ mãi, lúc  thật vất vả mới chờ đến lúc chị cô  tan . Chờ chào tạm biệt với Lý Hồng Hà xong, Cố Quân vội chạy tới lôi kéo chị gái đến một bên  chuyện:
"Chị, em tìm  một cái kho hàng  , chị    xem cùng em ?"
"Có xa ?"
"Không xa, cách bên   hai mươi phút  bộ!"
Lúc  Cố Lệ mớ bảo cô  lên xe,  đó chở theo cô   đây  thử, dọc theo đường  cô cũng  Cố Quân  qua tình huống của kho hàng .
Là nhà của một cặp  em. Hai  em thuộc gia đình  thành phần cao, nhưng nửa năm  cha  đều  còn nữa, hai  em một  tám tuổi, một năm tuổi, lúc Cố Quân tìm đến, thằng bé   cảnh giác, nhưng   cô   là  ở nhờ thì thằng bé lập tức vui mừng.
Nói là ở nhờ, nhưng thật  là một cách  khác, là  trả tiền.  thằng bé  với Cố Quân là  cần tiền, cho lương thực là .
Cố Lệ  đây thì thấy thằng nhỏ ở nhà giương mắt trông mong, còn em gái của thằng bé thì  bệnh, đang  trong phòng.
"Các cô  ở nhờ ?" Thằng bé  các cô.
Hiện tại Cố Lệ   , nhiều ít cũng  chút tình thương của , hai đứa con trai của   khỏe mạnh, nhưng thằng bé   gầy như cây que,   cha  che chở, nửa năm  cũng   bọn họ sống sót như thế nào.
Sắc mặt Cố Lệ cũng hiền hòa hơn: "Bọn cô  ở nhờ, cháu  đồng ý ?"
"Là kho hàng ở sân  ?"
"Dẫn cô  xem thử  ?" Cố Lệ .