Cố Lệ liếc mắt  em gái của  một cái, cô cảm thấy cô em gái  của  sẽ  , bởi vì cô   tinh ranh, cũng là  gan lớn, da mặt cũng dày.
"Ngày mai  rể của em theo xe, đến lúc đó chị sẽ  thời gian rảnh, chị dạy cho em cách hoá trang, chuyện   vội, còn nữa, hiện tại còn   xe đạp ." Cố Lệ , hơn nữa cô cũng   thuê  nhà kho , cô cũng    ngoài tìm một chút.
Cố Quân vội : "Chị, xe đạp đắt như ,  em mua nổi? Lại còn cần phiếu nữa, em dùng chân  là , như  sẽ càng giống  nhà quê chất phác hơn."
"Xe đạp  thể từ từ mua  .” Cố Lệ : " mà cũng cần  cái kho hàng để chứa đồ vật. Chị    nên   thời gian,  lúc em  tìm thử xem, mặc kệ là sân nhà  phòng nhỏ đều , nhưng mà  độc lập”.
Cố Quân gật đầu: "Em lập tức  tìm!"
"Vội cái gì, cùng chị về nhà ăn cơm  ." Cố Lệ .
"Trước khi  ngoài em  ăn ,  đói bụng, em  bận việc  đây, chị cũng mau trở về ." Cố Quân xua tay, tức thì vô cùng lo lắng chạy  bận việc của . Một tháng  thể kiếm hai ba chục đồng tiền, cô   thể  nóng nảy  .
Cố Lệ mỉm , cũng  quản cô , cô em gái  của cô cũng   khờ.
Cô đạp xe đạp về nhà. Trong nhà đang hầm gà, mùi thơm bay  ngoài  hàng xóm đều là  đây dò hỏi là mua gà ở  ? Mẹ Hàn cũng lập tức mở miệng  : "Sáng nay  một đồng hương mang  đây, là gà nhà , cũng  đẻ trứng cho nên g.i.ế.c bồi bổ cho cả nhà."
Mấy  thím Hạ đều  nhịn  mà hâm mộ, đừng thấy mấy bà  đều là  thành phố, nhưng về phương diện vật tư, ở đây cũng thật sự  khan hiếm, trứng gà cũng là vô cùng khan hiếm,    gà mà ăn?
Mẹ Hàn cũng  nỡ chia sẻ, nhà  cũng  đủ ăn ,   thể chia cho mấy bà ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-85.html.]
Lúc Cố Lệ trở về thì   chồng  đến chuyện : "Đều  thèm, hỏi  là ở quê nhà còn   ,  mua, trả tiền nhiều một chút cũng , nhưng mà   gì  khả năng , đây   là đầu cơ trục lợi ?"
Cố Lệ : "Mẹ lo lắng chuyện   gì, nếu là quê nhà  thứ gì  mang  đây,    tìm chúng  đổi thì cứ đổi theo giá thị trường bên ngoài, ai dám  chúng  đầu cơ trục lợi chứ? Đều là con của Đảng, chúng    chuyện ”.
"Có thứ gì  mang  đây cũng để dành cho nhà  ăn, nhà  đều ngại  đủ ." Mẹ hàn  .
"Không sai." Cố Lệ gật đầu.
Hàn Văn Hồng và Đại Bảo, Nhị Bảo đều  ngoài   ở nhà, qua xem thử lớp mầm non.  mà giờ   đến giờ tan , cho nên  nhanh ba cha con  trở .
Lần   về cũng ngửi  mùi thơm gà hầm , đôi mắt của Đại Bảo và Nhị Bảo tỏa sáng: "Thịt gà thơm quá!"
"Thơm đúng ? Đây là  các cháu mua về hầm, xem  yêu thương các cháu như thế nào?" Mẹ Hàn    bên ngoài múc canh.
Hàn Văn Hồng cũng  về phía vợ của , đương nhiên trong lòng cũng cảm thấy  an ủi. Anh  con gà  là đặc biệt mua về bồi bổ cho , vợ  là thật sự quan tâm .
 mà  thể  luôn khỏe mạnh, một chút vấn đề cũng  ,  cần bồi bồi bổ cũng .
Cố Lệ liếc mắt một cái   thấy ánh mắt  của : "Nhìn cái gì , ăn phần  ."
Cố Lệ  thích ăn thịt gà, cô cảm thấy quá dai, ở thời đại  còn chê thịt gà, cô cảm thấy  thật kén chọn, cũng chính là cô  ăn vụng  ít thứ  trong "đào bảo", nếu  thì cô  đến cũng sẽ thèm đỏ mắt.
Cô gắp một đùi gà cho  chồng, một cái khác cho Đại Bảo, Nhị Bảo  chia cánh gà, chủ yếu là vì thằng bé còn nhỏ,  ăn  nhiều như .