Cố Lệ suy nghĩ một chút, đúng là  ký ức về phương diện : " là , ép dầu phộng và dầu nành  đó, nhưng hiện giờ còn  thu hoạch, đến chờ khi chúng trưởng thành, đến lúc đó sản lượng dầu sẽ khá nhiều, mỗi năm em đều tích trữ một ít cho gia đình, để dành từ từ sử dụng."
Lý Hồng Hà vội : "Vậy năm nay đến thời gian đó xem thử, nếu  nhiều thì cũng cho chị một ít? Chị  thể mua với giá cao hơn một chút!"
Cô là   công việc, chồng cô cũng , chồng cô còn là công nhân lâu năm, tiền lương một tháng cũng  36 đồng tiền, tính thêm cô một tháng mười tám đồng tiền nữa là thu nhập một tháng của hai vợ chồng cô là 54 đồng tiền. Đây tuyệt đối xứng đáng là thu nhập cao.
 mà hai  bọn họ  nuôi dưỡng ba con trai, ba  con trai đều ăn  nhiều, bây giờ mặc dù    những năm đầu của thập niên 60, nhưng các loại vật tư vẫn tương đối khan hiếm.
Mỗi tháng đều đúng giờ nhận lãnh lương thực và vật tư, nhưng là  cơ bản đều ăn  đến nửa tháng,  thắt chặt lưng quần mà sinh sống,  tiền cũng  thể mua đủ lương thực.
Tình huống như thế   chỉ xảy  ở nhà cô,   ít gia đình khác cũng là như ,  tiền cũng  mua , bởi vì  tiền cũng cần   phiếu, nếu  thì mua thế nào?
Bên chợ đen thì đúng là  cần phiếu, chỉ là giá cả bên chợ đen quá đắt, trừ khi thật sự   cách nào mới  , nếu  trong tình huống bình thường thì sẽ  ai  nơi đó.
 mà hiện giờ  Cố Lệ bằng lòng cho cô một ít, đương nhiên Lý Hồng Hà cũng  sẵn lòng trả thêm một ít tiền cho  đồng nghiệp Cố Lệ   việc suôn sẻ hơn.
"Chị Hồng Hà,   em  giúp chị, bản  em thì thôi , nhưng em vẫn luôn lấy đồ qua bên chị,      tường rằng em  đầu cơ trục lợi đấy."
"Em  như  thì  tính là đầu cơ trục lợi? Em là  đành lòng  mấy cháu trai của em chịu đói, lúc  mới chia  cho chị một chút. Chúng  đừng quan tâm mấy chuyện bên ngoài đó, nếu  ai dám  em đầu cơ trục lợi,  đầu tiên  đồng ý là chị. Hơn nữa việc  chị cũng sẽ   cho  ngoài , chị và  của em   cho ai hết!"
"Vậy đợi đến lúc đó em xem thử, nếu  nhiều thì em sẽ đưa cho chị nhiều một chút." Lúc  Cố Lệ mới .
" mà chị Hồng Hà đừng  gì mà trả nhiều hơn một ít, em lấy bao nhiêu tiền thì đến lúc đó đưa cho chị cũng lấy chừng đó”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-84.html.]
Lý Hồng Hà   sang chuyện khác. Cố Lệ cũng đổi đề tài.
Đến 10 giờ thím Trần mới  đây, còn đặc biệt đến  với Cố Lệ: "Lệ Lệ , ngày hôm qua thím gọi điện thoại cho lão tam, lão tam  tháng  nó sẽ xin nghỉ trở về một chuyến!"
"Vậy , cháu cũng trở về  với  cháu một tiếng." Cố Lệ  .
Thím Trần và Cố Lệ  chuyện một lúc mớ trở về.
Cố Quân suy đoán thời gian mới  đây tìm chị gái của cô , tới nơi cũng là lúc Cố Lệ sắp tan .
Cố Lệ : "Em đợi một lát, bọn chị thu dọn xong là tan ."
Cố Quân gật đầu.
Không chờ bao lâu, Cố Lệ và Lý Hồng Hà  thu thập xong, hai  từng  trở về nhà.
Cố Lệ chở Cố Quân đến một góc  nhỏ, Cố Quân  xung quanh  nhỏ giọng : "Chị, em  nghĩ kỹ , em   cùng chị!"
"Vậy em   cái  nguy hiểm , em  suy nghĩ đường lui cho  ? Lỡ như thật sự    bắt , em dự định  như thế nào để thoát ?" Cố Lệ hỏi.
"Cũng như chị , chắc chắn em  thể thừa nhận em  cái , hơn nữa em cũng suy nghĩ kỹ , mỗi  nhiều lắm chỉ mang theo năm cân lương thực thôi, nếu thật gặp , năm cân lương thực thì   , còn là giá cả giống như bình thường, một mao sáu một cân, em  thể khiến cho bọn họ cảm thấy hợp lý!" Cố Quân .
Tối hôm qua cô  suy nghĩ cả đêm, cũng suy tưởng  nhiều, trong lòng  nắm chắc!