ặc dù trong lòng  Hàn đang  vui vẻ, nhưng nếu thể hiện  ngoài thì   sẽ    chuyện phiếm với  cho nên than vãn: " cũng chỉ  cô con dâu Lệ Lệ nên mới  bộ quần áo mới và đôi giày mới  thôi. Cuộc đời  của  , ngoại trừ năm đó gả cho lão già nhà  mới  mặc một bộ quần áo mới, bao nhiêu năm qua chỉ mặc quần áo may vá  thôi.”
“Năm xưa trong lúc lão thất tham gia quân ngũ, nó đau lòng   già của nó là  nên gửi khá nhiều phiếu vải về, nhưng    nỡ dùng cho bản ? Bên  còn  nhiều cháu trai cháu gái như , như là cháu gái nhà lão đại, lúc  xuất giá cũng là  cung cấp phiếu vải, còn  cháu trai nhà lão nhị cưới vợ cũng là  tích cóp phiếu vải mua vải trở về,  cũng luyến tiếc  nỡ may quần áo, đều cho mấy  trẻ tuổi bọn họ, còn  những cháu trai cháu gái khác nữa."
Cho nên rốt cuộc bà bất công chỗ nào?
Trước  lúc lão thất tham gia quân ngũ, cả gia đình đều  theo hưởng phúc    ? Chờ lão thất cưới vợ, lúc  bà mới  thiên vị một chút, thế mà một đám đều  chằm chằm. Trước  vớt  chỗ  thì một đám đều là gương mặt tươi , đúng là một đám  xa!
"Lại  tiếp,  đúng là  hâm mộ mấy  trong thành phố như chị Hạ đây, mặc kệ  như thế nào thì   lúc còn trẻ tuổi cũng là nữ công nhân, đây là chuyện vinh quang đến mức nào? Năm đó  chồng của bà cũng  xem trọng bà đúng ?”
Lời   đúng đáy lòng của thím Hạ, bà   chút kiêu ngạo: "Đừng , năm đó trong ba chị em dâu chúng ,  chồng  lòng nhất chính là , cũng chỉ  một    công việc, là nữ công nhân đúng đắn ở xưởng dệt,  quần áo  cần chọn."
Bởi vì mỗi tháng bà  đều  thể mang tiền về nhà, cho nên hai chị em dâu đều cung phụng  chồng, chỉ  một  bà  là  cần,  chồng còn đặc biệt xem trọng bà !
Thím Hạ  một ít chuyện năm xưa,  Hàn đều ,  chuyện một hồi, xem thời gian cũng trễ , lúc  mới dọn ghế  về nhà.
Đại Bảo và Nhị Bảo  tắm rửa sạch sẽ, hai  em đều ở  giường  cha  bọn họ  kể chuyện xưa, một lúc  cả hai  chìm  giấc ngủ. Hôm nay  câu chuyện họa mi và hồ ly, cuối cùng con hồ ly tham lam ranh mãnh  chó săn bắt, thật sự    sảng khoái. Cho nên lúc hai  em  ngủ, khóe miệng vẫn còn giữ nụ .
Cố Lệ  hai đứa con của , trong lòng hỗn loạn đủ mùi vị,  cần tự  sinh    hai con cùng huyết thống, thật sự quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-82.html.]
Bên ngoài  Hàn đang hỏi con trai: "Đại Bảo và Nhị Bảo  ngủ ?"
"Sắp ngủ  ạ,  về phòng nghỉ ngơi  ạ." Hàn Văn Hồng gật đầu .
Mẹ Hàn gật đầu,   với : "Con cũng đừng  ở đây, về phòng với Lệ Lệ ."
Hàn Văn Hồng gật đầu, trở về phòng thì  thấy hai đứa con trai  ngủ ngon lành. Anh nhỏ giọng hỏi: "Ngủ ?"
Cố Lệ đối diện với ánh mắt của , gương mặt lập tức đỏ ửng, Hàn Văn Hồng  ôm vợ của : "Vợ ơi, thời gian còn sớm, chúng   nhà tắm tắm một chút ?"
"Em  , tự   ."
"Vợ ơi, thật sự   ?" Hàn Văn Hồng   cô.
Gương mặt của Cố Lệ đỏ như máu, mặc dù hai   cùng   Vu Sơn, nhưng cô vẫn còn  chút ngượng ngùng, dù  lời   của  quá thẳng.
Cuối cùng Cố Lệ vẫn   kéo  khỏi cửa, hai  tắm rửa xong  về phòng  lúc là 9 giờ. Mẹ Hàn  ngủ , Đại Bảo và Nhị Bảo cũng  tỉnh, hai vợ chồng lặng lẽ trở về giống như là trộm.
Đóng cửa thật kỹ  bật đèn pin nhẹ nhàng lên về phòng, Cố Lệ  Hàn Văn Hồng ôm lấy,  đó môi  lấp kín, hai vợ chồng nhiệt tình như lửa.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cố Lệ vẫn còn nhớ, nhỏ giọng bảo   lấy áo mưa nhỏ.