Được  ôm dỗ Lệ lúc  mới hài lòng, thế nào là phụ nữ? Chính là khiến đối phương từ  lý chuyển thành  , khiến cho đối phương cảm thấy đuối lý và áy náy, bản  sẽ hợp lý tha thứ cho ,  đó   sẽ tiếp tục  về phía .
"Được , tha cho  đó,   trở về cứ tâm sự với em nhiều chút là , em  ngủ , buổi chiều còn    nữa."
Hàn Văn Hồng  vợ : "Vợ,   nếu  khác  mai mối cho em nữa thì ?"
"Em sẽ  em  là  của Đại Bảo và Nhị Bảo, là vợ của Hàn Văn Hồng , em  bản    kết hôn, em  quan tâm đến việc    Hồng Kông, cũng chính do  là tên đàn ông thô lỗ   thương hương tiếc ngọc thôi. Anh   rằng vợ của  còn  nhiều  để ý,     quý trọng  ,  vẫn giống như một khúc gỗ?" Cố Lệ khẽ .
"Quý trọng, sẽ luôn quý trọng,  cũng thương yêu em, đặc biệt là thương yêu em." Hàn Văn Hồng ôm vợ , trong lòng đều là tình cảm dịu dàng.
Mãi cho đến lúc , tảng đá treo trong lòng  cuối cùng cũng buông bỏ. Lần  vợ   đổi lớn như  khiến  cảm thấy  chân thật.  vợ chồng   thể giận dai? Chỉ cần  chuyện rõ với ,  thì mâu thuẫn cũng  , dù    mối quan hệ  thiết nào nào hơn vợ chồng. 
Chẳng hạn như trơ mắt  vợ  oán giận một trận, ngược  khiến trong lòng Hàn Văn Hồng vui vẻ,  cũng   suy nghĩ của vợ , hóa  cô vẫn luôn chờ  dỗ dành. Anh cũng thật sự xem xét  chính  một chút, đúng là lúc  bản    đúng nhiều chỗ, bởi vì quan hệ với vợ    chút lạnh nhạt, mà  cũng  nghĩ  cách nào để  dịu mối quan hệ , nên trực tiếp chạy về quê ở cạnh hai đứa con trai. Hay khi dẫn con trai  trong thành phố cũng là ngủ cùng con ở phòng bên cạnh.
Chắc hẳn khi  vợ   buồn nhỉ? Vợ  oán hận  trong lòng thật sự cũng  sai,  đúng là một khúc gỗ.
Hàn Văn Hồng còn   chút chuyện gì, nhưng  cúi đầu  thấy vợ  ngủ say.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-77.html.]
Anh cũng   vợ  là  vô lý, còn chuyên gia đánh phủ đầu, Hàn Văn Hồng cũng    gì, lòng đầy thương cảm chỉ nhắm mắt  ngủ cùng vợ .
Thời gian  đến Cố Lệ rời giường  , đạp xe đến đưa năm cân cá mặn khô cho Lý Hồng Hà, đặc biệt Cố Lệ bán với giá  thị trường, tuyệt đối  thu nhiều hơn, Lý Hồng Hà vui vẻ thật sự, còn cho nhiều hơn một ít tiền. Cố Lệ e thẹn lúc đầu nhưng lúc  liền nhận lấy.
Hai  cùng   , buổi chiều, thời gian trôi qua nhanh chóng. Sau khi tan tầm thì Cố Lệ về nhà, Hàn Đại Bảo, Hàn Nhị Bảo còn  Hàn Văn Hồng đều chuẩn  xong,  cơ bản liền  thể  qua nhà họ Cố bên  gặp bà ngoại và ông ngoại.
"Mẹ,   cùng  với chúng con ?" Cố Lệ .
"Mẹ liền  , các con  là , Văn Hồng  cho  một chén mì trứng, còn lột tôm ăn,   đói ." Mẹ Hàn .
Cố Lệ cũng  rõ ràng nên   bắt buộc bà, thu thập một chút đồ vật, chủ yếu là mang theo quần áo cho  Cố.
Hàn Văn Hồng : "Mang đường đỏ qua chứ? Mẹ  Quốc Đống thích uống đường đỏ."
"Ai mà  thích uống đường đỏ? Đứa mập mạp  mang cái gì mà mang, cũng  sợ béo    nổi, đưa cho  để  dành uống, ngoài bộ quần áo   thì những cái khác  cần mang " Cố Lệ xua tay.
"Bình rượu  giờ mang  qua ." Hàn Văn Hồng lấy rượu ở bên cạnh.
Cố Lệ  thấy liền  là  tự  mua, nhưng cô   gì cả, đều đựng trong túi, lúc  mới kêu Hàn Văn Hồng chở ba  con cô  về nhà họ Cố.