Cơm nước xong, Cố Quân liền chủ động nhận lấy việc rửa chén,  khi xong cô cũng chào tạm biệt  trở về.
Cố Lệ : “ Em  cần chị gọi  rể đưa em về bên đó ?”
“Không cần  chị, em tự  về  mà, cũng   quá xa, buổi chiều chị còn    nữa, chị  nghỉ ngơi .” Cố Quân ,  đó  lời chào tạm biệt với  Hàn: “Thím, cháu về  ạ.”
“Dì út nếu  rảnh thì cứ đến đây chơi nha.” Mẹ Hàn  gật đầu.
“Dạ thím, hôm nay  cháu gọi chị và  rể cùng Đại Bảo Nhị Bảo đến ăn cơm, thím cũng đừng  gì, đến lúc đó   cùng đến nhà cháu nha.” Cố Quân .
“Để chị cháu với  rể cùng hai đứa nhỏ qua đó là  , thím   , trong nhà vẫn còn đồ ăn, thím ở nhà  chút đồ ăn là  .” Mẹ Hàn  .
Cố Quân lúc  mới  lời tạm biệt với hai đứa cháu trai, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng vẫy tay chào dì út, dì út   còn cho tụi nó tiền!
“Quay về phòng ngủ nào.” Cố Quân  , Cố Lệ  với hai  em.
“Hai đứa qua ngủ với bà nội .” Hàn Văn Hồng .
Mẹ Hàn mỉm  dắt hai đứa cháu về phòng, Đại Bảo  lớn nên hiểu chuyện,  ngủ với bà nội cũng  .  Nhị Bảo lúc  vẫn  ở cạnh cha ,  ở chung một chỗ với .
Cố Lệ bế Nhị Bảo  phòng, thằng bé  thức dậy từ sớm, đến lúc  ăn uống no say tất nhiên sẽ buồn ngủ,  khi  nũng với  một hồi, thằng bé cũng ngủ  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-76.html.]
Cố Lệ cũng chuẩn  ngủ, nhưng lúc  Hàn Văn Hồng lên giường, trời vẫn còn sáng trưng mà  trực tiếp đè cô .
“Giữa ban ngày   gì .” Sắc mặt Cố Lệ đỏ lên.
“Em mau  cho  ,   bao nhiêu   mai mối cho em?” Hàn Văn Hồng  thấy khuôn mặt xinh  của vợ, nổi cơn ghen .
“ Em đếm cũng  hết.” Cố Lệ lẩm bẩm .
“Vậy vì    ?” Hàn Văn Hồng híp mắt  cô.
Cố Lệ  mặt sang nơi khác: “Anh hàng năm đều ở bên ngoài   ở nhà, vợ của     lừa đưa   cũng  , ngày thường trở về cũng  nở  một nụ , cũng  tâm sự gì với em,  về đến  vội vàng . Em lấy chồng thế nhưng kết hôn với sự cô đơn, còn     .”
Hàn Văn Hồng nhất thời áy náy,  ôm vợ   lòng, bắt đầu giải thích: “Vợ ,  cũng   như , là   đúng,   thật sự là  do ,    ,    chắc chắn sẽ sửa đổi.”
“Anh thật sự sửa đổi?” Cố Lê  : “Anh đừng lừa em,   trở về  cũng  nở nụ  nào với em, em còn  dỗ dành , em   rảnh . Còn nữa nếu  đây em  cảm thấy  thể tiếp tục sống nữa, chủ động  hòa với , thì  còn  căng thẳng với em bao lâu nữa?”
“Vợ,  , là do em  để ý đến  .” Hàn Văn Hồng do dự sửa lời cho đúng,    thể  để ý đến vợ , rõ ràng là do vợ   để ý đến  mà.
“Em   thể  để ý đến , em chỉ là giận dỗi, cũng  chút lạ lẫm. Ai kêu  một tháng mới về nhà  hai ba ngày, hai  từ gặp mặt đến kết hôn căn bản cũng   tình cảm gì, em tự nhiên vui  mới là lạ,  cũng  thèm dỗ dành em? Anh đúng là tên đàn ông tệ bạc,  trở về đây ngoài việc nghĩ đến chuyện lên giường thì   còn nhớ chuyện nào khác ?” Cố Lệ quật ngược , tủi  .
Hàn Văn Hồng lập tức ân hận, chuyện  nếu suy nghĩ kỹ càng, giống như     vợ chán ghét , mà chính là xa lạ nên   tự nhiên, còn   đúng mới là .