"Một cân chúng  kiếm hai phần tiền, mười cân kiếm hai hào, một ngày em chạy mấy chuyến, bán  gần trăm mười cân lương thực, lợi nhuận chúng  chia đều. Mà chị đây  chỉ  lương thực, còn  trứng gà, thịt khô các thứ, bán theo giá thị trường, nhưng nhớ kỹ thu phiếu,   phiếu thì  đắt hơn một chút, giá  cũng dựa theo giá thị trường."
Cố Quân thực sự kinh ngạc đến ngây ,  chị , "Chị, lúc nào chị  năng lực như ?"
"Chị   năng lực thì    thể mang nhiều đồ như  về nhà ngoại? Em tưởng rằng chị chỉ dựa  tiền lương của  rể ? Làm   thể, phụ nữ quan trọng nhất là  độc lập về kinh tế. Bất kể lúc nào, trong tay em  tiền thì em mới  tiếng . Chị hiếu kính nhà  đẻ những thứ , chị  tốn một xu của  rể em, tất cả đều là chính chị kiếm!" Cố Lệ . Tuy nhiên, sự thật  , đều là do cô lừa gạt.
Cố Quân chỉ    mới nhận thức rõ   chị hai  của , cô  ngờ chị hai của    bản lĩnh như ,  trách  chị hai ngày càng xinh ! Quả nhiên phụ nữ tự tin là quyến rũ nhất!
"Em  cần vội vàng trả lời chị, suy nghĩ kỹ , nghĩ xong thì   với chị hai.  việc  chỉ  thể em , chị , trời , đất . Nếu để  thứ ba , cho dù là cha  , chị cũng lập tức đoạn tuyệt với em”. Cố Lệ  chằm chằm em gái.
"Em ." Cố Quân vội vàng gật đầu, trong lòng  chút ấm áp. Lợi nhuận chia đều, nếu một tháng kiếm sáu mươi đồng tiền lời, thì cô  thể chia  ba mươi đồng, đây quả thực  khó. Cô    cảm thấy việc một ngày bán một trăm cân gạo tẻ với giá một hào sáu là khó khăn!
Cố Lệ chở em gái về nhà, Cố Quân vì trong lòng vui mừng nên tự nhiên nở nụ   môi, "Chị hai,  em cảm thấy chị và chị cả khác biệt lớn thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-72.html.]
"Chẳng lẽ em và chị cả  khác biệt lớn ?" Cố Lệ hỏi .
Kiếp   là con gái một, kiếp    chỉ  hai đứa em trai em gái, mà  còn  một  chị cả.
Cái  chị cả  độc đoán  sai biệt lắm, là điển hình của  phụ nữ tính toán chi li. Cố Lệ còn  tìm thời gian qua thăm, nhưng dạo  quá bận   thời gian, chờ   nghỉ ngơi  thể dẫn Đại Bảo Nhị Bảo qua chơi một chút.
Cố Quân : "Chị cả quá giản dị, may là em và chị cả  giống ."
Cố Lệ: "Chị cả chỉ đơn thuần một chút thôi, nhưng đơn thuần cũng ,   nhiều phiền não như ."
Cố Quân: "Nơi nào   phiền não? Phiền não nhiều nữa đấy. Anh rể  đây còn gây  chuyện ong bướm, lúc đó em  qua  vặn gặp, chị cả còn  với em."
Cố Lệ nhíu mày: "Gây chuyện ong bướm là ý gì?"
Cố Quân: "Anh rể  chút dính líu với một nữ công trong xưởng,  rể còn   đàn ông của nữ công nhân  đánh một trận. Anh rể     gì, cũng  thể  đánh, hai  liền đánh , nhưng  rể vẫn là ăn thiệt. Chuyện   thể che giấu, chị cả cũng , chỉ  ở nhà lau nước mắt."