Nghe xong lời ,  Cố lập tức hỏi: "Chuyện gì ? Công việc của mày   đang   ?"
"Tốt  gì , ba ngày  con   còn là công nhân nữa. Nhà máy  cần con, nên sớm trở về. Chẳng qua là trong   dễ chịu,  thích hợp dọn nhà, nhưng hôm nay  hơn nhiều, nên con chuyển về."
Mẹ Cố liền kéo con gái  phòng riêng để  chuyện: "Chuyện gì ? Con trở về như , Từ Bằng   sẽ   khác để mắt tới ?"
"Để mắt tới thì để mắt tới thôi, dù  con cũng  thích , ai  thì cứ lấy ." Cố Quân bĩu môi, cô phát hiện  khi buông tay Từ Bằng,  mà  cảm thấy vô cùng thoải mái,  hề hối hận chút nào!
Mẹ Cố tức giận: "Con ngốc   ngốc? Từ Bằng là đối tượng  như , con bỏ lỡ thì    còn cơ hội nữa !"
"Mẹ, chị giới thiệu cho con một ,  cũng  tệ, con định  gặp  đó xem ." Cố Quân .
Nghe xong,  Cố  ngay chuyện gì  xảy , bà lập tức mắng: "Hóa  là con bé Lệ Lệ c.h.ế.t tiệt ! Vừa về nhà  chuyện với ,   thấy  gì đó  ,  mà nó còn dám chạy đến xưởng tìm con  chuyện. Con úng não ? Chị con giới thiệu cho con cái gì  ? Cho dù  đến  cũng  thể sánh  với Từ Bằng ? Điều kiện gia đình Từ Bằng   bao nhiêu!" 
"Gia đình Từ Bằng tuy  nhưng  căn bản  thích con, còn  bắt nạt con. Con cảm thấy chúng con  hợp !" Cố Quân ,  oán trách: "Mà , con còn  ăn cơm đây. Lúc  con về,   hỏi  con  ăn cơm  , chỉ lo  chuyện Từ Bằng. Trong lòng , con gái như con còn  bằng  ngoài như Từ Bằng ?"
"Con bé c.h.ế.t tiệt , sớm muộn gì con cũng hối hận vì  bỏ lỡ một đối tượng  như !" Mẹ Cố mắng: "Ngày mai  sẽ  tìm con bé Lệ Lệ c.h.ế.t tiệt  tính sổ, dám giật dây con gái của !"
Tuy nhiên, Cố Lệ cũng  rảnh quan tâm    vui  , vội vã về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-60.html.]
Mẹ Hàn và Đại Bảo Nhị Bảo  đến, Hàn Văn Hồng đang nấu cơm trong bếp. Đại Bảo hỏi: "Cha,  con  tan tầm ? Trời tối , bên ngoài    ?"
Mẹ Hàn xoa đầu đứa cháu ngoan, an ủi: "Đừng lo, bây giờ là thời đại hòa bình, ai dám  càn?" Tuy nhiên, bà cũng : "Lệ Lệ cũng  dễ dàng, đến giờ  vẫn  về."
Hàn Văn Hồng hiểu rõ giờ tan tầm của vợ : "Có lẽ  chuyện gì đó, ngày thường lúc   về."    nhíu mày, chẳng lẽ   tên Vương Kiến Quốc  quấn lấy?
Lúc  đang định   ngoài đón vợ , Cố Lệ  mang theo cái rổ trở về.
"Muộn như , còn   ?" Cố Lệ ở đầu hẻm gặp Hàn Văn Hồng.
"Vừa định  đón em",   Cố Lệ ánh mắt dò xét,  đó phát hiện   vấn đề gì mới yên tâm.
Cố Lệ  : "Em  mua vài thứ nên về muộn. Em   . À, em  chị Hồng Hà  Vương Kiến Quốc  từ chức, bán nhà và  . Chắc   chạy sang Hồng Kông. Anh  cần lo lắng cho em." Cố Lệ  nhỏ câu cuối cùng.
Hàn Văn Hồng nhớ  lời    ngày hôm đó, tên Vương Kiến Quốc  đến đây là để bắt cóc vợ  sang Hồng Kông, nhưng rõ ràng vợ   hề xiêu lòng. Dù     , cũng  cần lo lắng nhiều nữa.
"Đã một ngày  gặp." Hàn Văn Hồng nhận lấy cái rổ từ tay vợ,  ngắm khuôn mặt xinh  của cô.
Cố Lệ  ngờ  đột nhiên thốt lên câu đó, khựng  một chút  vội vàng đổi chủ đề: "Mẹ và Đại Bảo, Nhị Bảo đến  ?"