Trong mấy ngày Cố Lệ  công tác, bà Hàn và  Võ  trở thành bạn bè   gì giấu .
Mẹ Võ vô cùng yêu thích Đại Bảo và Nhị Bảo, đến độ tuổi của bà  đúng là mong cháu trai cháu gái đến đỏ mắt,  ít  mang theo đồ ăn cho hai  em bọn họ ăn.
Đến nỗi ngày lành kết hôn  bà  cũng   với bà Hàn, ngày mốt chính là một trong mấy ngày  Võ  .
Cho nên bà Hàn cũng  quá bất ngờ, nhanh chóng kết hôn cũng   chuyện .
 mà chuyện con dâu   về  chuyện xuất khẩu rau dại khô  nước ngoài với đội trưởng  thì bà Hàn   hiểu lắm.
"Rau dại khô gì? Xuất khẩu  nước ngoài?" Bà Hàn hỏi.
" , chính là bó hai loại rau dài khô   con mang theo  công tác đó,   bọn con đến Dương Thành tham gia đại hội mậu dịch, con thành công đẩy mạnh tiêu thụ với bạn bè ngoại quốc, dương xỉ khô một cân hai đồng tiền, rai dại dưa chuột hương khô một cân ba đồng tiền." Cố Lệ  rửa rau  .
Bà Hàn sửng sốt một hồi lâu mới lắp bắp : "Lệ Lệ, rau dại khô con mang theo còn  thể bán  với giá  ?"
Cố Lệ : " , vốn dĩ con cũng  nắm chắc, chỉ nghĩ thử xem , lỡ như thật sự thành công thì ? Rau dại  đối chúng  chắc chắn là  hiếm lạ đúng ?  đối với những   tiền, quen ăn sơn hào hải vị thì cơm canh đạm bạc  cũng là một loại mỹ vị khác,   ? Hơn nữa bên  của chúng  ngoài rau dại  cũng   gì  thể lấy , các khác chắc chắn   đều  thiếu, cho nên con cũng nghĩ thử xem,  ngờ thật sự thành công."
Bà Hàn cảm thấy con trai út nhà bà  thể cưới  cô vợ như  thật sự là tổ tông mười tám đời nhà họ Hàn tích đức,  cô  thể  bản lĩnh như  chứ? Ngay cả rau dại khô cũng  thể xuất khẩu.
"Vừa     lầm chứ? Một cân dương xỉ khô hai đồng tiền, một cân rau dại dưa chuột hương khô ba đồng tiền?" Bà Hàn nhớ tới vội vàng hỏi .
"Là cái giá ."
"Chuyện ... Sao  bán  với giá cao như ? Chúng  một cân thịt mới bao nhiêu tiền chứ?" Bà Hàn  giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-419.html.]
Cố Lệ : "Cho nên thịt      cảm thấy hiếm lạ, bên  còn  bán gà vịt sấy , con thấy hương vị  , nhưng mà   cũng  cần, ngược  rau dại của con   thể bán , mấy khu vực phát đạt bên ngoài  đều  thể suy nghĩ theo lẽ thường ."
Bà Hàn ngạc nhiên vô cùng, thật sự là việc lạ hàng năm đều , năm nay đặc biệt nhiều.
" mà bên bộ phận thu mua  ba mươi phần trăm lợi nhuận, thật đúng là sư tử ngoạm." Cố Lệ .
Bà Hàn  quan tâm lắm: "Rau dại là của quê nhà chúng , nhưng  ai  bán, thu  lên đưa đến bộ phận thu mua cũng  , chia lợi nhuận thì chia lợi nhuận, dù  đều là mọc ở trong núi,  cần tiêu tiền."
"Mặc dù  cần tiêu tiền, nhưng  hái rau dại cũng tốn nhân lực,  đó còn rửa sạch và phơi nắng, đều cần  trông coi." Cố Lệ .
"Việc   là gì, nếu con mang tin tức  về quê nhà, e là đội trưởng sẽ vui mừng đến mức ngủ  yên, rau dại  ở quê nhà chúng   nhiều, đặc biệt là lúc  rau dưa củ quả ở đất trồng rau cũng  thể ăn,  ít    núi hái mấy thứ  ăn." Bà Hàn .
Cũng từng  ngày tháng   hái mấy thứ , bởi vì đất trồng rau trong nhà đều trồng lương thực,  ít trồng rau dưa, đương nhiên    ngoài hái rau dại ăn .
 hiện tại bởi vì quê nhà nuôi gà nuôi heo, cũng   sẽ hái rau dại trở về cho gà và heo ăn.
"Bởi vì bên  còn  xác định thị trường, cho nên tạm thời chỉ yêu cầu 200 cân, dương xỉ khô và rau dại dưa chuột hương khô mỗi thứ một trăm cân, , chừng  quê   thể   ?" Cố Lệ hỏi.
Thật  nếu Kiều Hằng  đặt nhiều thì cô cũng sẽ  đồng ý,  mắt 200 cân  là  vặn .
"Không thành vấn đề, trong núi   nhiều , mấy năm mất mùa bên  của chúng   ít   đói chết, là bởi vì trong núi  rau dại  để ăn, nhờ đó mà cứu   ít !" Bà Hàn : "Con trở về  với đội trưởng là , ông  sẽ lập tức phát động   hái, nếu việc   thể  lâu dài thì con chính là công thần lớn của đại đội chúng !"
Đây chính là kiếm tiền ngoại hối của bạn bè ngoại quốc, kiếm tiền của   trở về, đối với đội sản xuất mà , đây chính là chuyện nghĩ cũng  dám nghĩ, nhưng mà con dâu của bà   !
Ánh mắt bà Hàn  con dâu thật là từ ái vô cùng, hơn nữa Lệ Lệ còn  bồi dưỡng Đại Bảo và Nhị Bảo thành sinh viên, nếu là trong nhà  thể  sinh viên thì đúng là phần mộ tổ tiên nhà họ Hàn bốc khói!