Tắm rửa như  mới  coi như là tắm rửa, ở phương nam bên  chỉ  lau  một chút, chỗ đó  còn nóng bức, thật sự là  chấp nhận .
Còn  ở  xe lửa  nhiều ngày cũng là   cơ sở vật chất  gì, nên giờ đây cô  tắm rửa thật sạch sẽ mới .
"Cô cũng ở đây ." Một âm thanh vang lên, Cố Lệ   ,    xui xẻo  gặp  Dương Mỹ Ngọc.
Cố Lệ chỉ cảm thấy thật sự mất hứng,  về phía cô  : "   với cô."
Dương Mỹ Ngọc hừ một tiếng: "Nếu là thấy Từ Trường Thắng nhớ  rõ với  , ly hôn với   khiến  cảm thấy  may mắn, hiện tại hôn nhân mới của  cũng đang  hạnh phúc!"
Khuôn mặt của Cố Lệ  cảm xúc tiếp tục xoa cánh tay, cũng  thèm để ý đến với cô . Cô cảm thấy Dương Mỹ Ngọc  quả thật  bệnh,  còn là bệnh  hề nhẹ.
Có chuyện thì  mà tìm Từ Trường Thắng, nhờ cô truyền lời  cái gì?
 mà hiện giờ bản tính của Dương Mỹ Ngọc  cũng coi như là  lộ  hết , Cố Lệ  cô   bắt đầu nhớ đến chuyện của chị cả nhà  cùng với Từ Trường Thắng.
Thật  cô ít nhiều cũng  chút ý kiến với Từ Trường Thắng, cảm thấy    do dự  quyết đoán, tuy rằng  gia đình sẽ  lo toan tương đối nhiều, nhưng vẫn là  chút quá mức lưu tình đối với Dương Mỹ Ngọc.
Đương nhiên cô cũng  Từ Trường Thắng bảo Dương Mỹ Ngọc  đơn đoạn tuyệt quan hệ với con gái, nhưng lá thư  chỉ là một văn bản, thật  nó cũng   hiệu lực pháp lý.
Cố Lệ cảm thấy  thể để cho chị cả của cô gả cho  như Từ Trường Thắng nhanh như  , chờ  thứ hai kết hôn Dương Mỹ Ngọc sống   và Từ Trường Thắng   công việc, đến lúc đó  xem tình huống cũng  muộn.
Nếu  thứ hai kết hôn Dương Mỹ Ngọc sống  ,  thấy Từ Trường Thắng   về công tác, cô  sẽ nhu nhược  thể tự gánh vác mà  cầu hòa ? Nếu như  cầu hòa, Từ Trường Thắng sẽ bằng lòng tiếp nhận tha thứ cho cô  ?
Cố Lệ cảm thấy  như Từ Trường Thắng là đủ tư cách  đồng nghiệp của Hàn Văn Hồng, nhưng  chồng thì  chắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-416.html.]
Cho nên vẫn cần  xem xét cẩn thận,  thứ hai kết hôn của chị cả cô tuyệt đối  thể đổ vỡ , chỉ  xem chuẩn mới .
Từ nhà tắm  , Cố Lệ  thấy ba cha con bọn họ đang chờ cô, Cố Lệ treo cái sọt quần áo   lên xe đạp,  lên xe theo bọn họ cùng  về nhà, mà lúc  sắc trời cũng  tối đen.
"Ba, tối hôm nay con và Nhị Bảo  ngủ chung với , ba   bế chúng con qua ngủ với bà nội  nhé." Đại Bảo vô cùng nghiêm túc .
"Được." Hàn Văn Hồng đồng ý.
Nghe , lúc  Đại Bảo mới  lòng,  tiếp tục  chuyện của lớp học mầm non trong mấy ngày nay, Cố Lệ  lau tóc   con trai .
Hai  em vẫn luôn ngủ tương đối sớm, nhưng đêm nay   trở , cho nên vẫn luôn kéo dài tới 9 giờ rưỡi mới ngủ.
"Vợ ơi, tóc vẫn còn  ướt, để  lau cho em nhé." Hàn Văn Hồng khàn khàn .
Đương nhiên Cố Lệ để  lau tóc cho , hai vợ chồng ghé  cùng  lau tóc, đồng thời cũng  chuyện với , tóc cũng  lau khô , Hàn Văn Hồng  mát xa cho cô.
Chính là mát xa cho Cố Lệ đến cả  cảm thấy khô nóng  mềm nhũn, cô mềm mại nhỏ giọng kêu lên một tiếng: "Văn Hồng."
Hàn Văn Hồng còn do dự cái gì?
Tiểu biệt thắng tân hôn, hai vợ chồng bận việc   hăng hái đến mức nào, kết quả  chú ý Đại Bảo ở bên cạnh  tỉnh, Đại Bảo cả giận : "Ba, ba đè  con  gì, ba bắt nạt !"
Hàn Văn Hồng và Cố Lệ: "..."
Hàn Văn Hồng   cách nào, chỉ  thể nhanh chóng mặc quần  bế thằng bé xuống lầu  tiểu, còn Cố Lệ  bọc chăn mỏng  giả chết.