Mà đầu xe bên , Cố Lệ cũng đang  chuyện với Hàn Văn Hồng.
"Mấy ngày nay mệt mỏi lắm ?" Hàn Văn Hồng hỏi cô.
" thật  mệt, đêm nay  mát xa cho em , eo em  chỗ đau nhức, chắc là do vất vả mà sinh bệnh,  ấn ấn mấy cái cho em nhé?" Cố Lệ .
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Được, trở về  sẽ mát xa cho em."
Cố Lệ hỏi : "Em rời nhà mấy ngày    nhớ em ."
"Nhớ." Người đàn ông của cô trả lời cũng  đơn giản rõ ràng ngắn gọn, thật sự lúc nào cũng nghĩ đến cô.
Lúc nào cũng mong cô  thể về nhà sớm một chút.
Cố Lệ  hỏi Đại Bảo Nhị Bảo, còn   chồng, Hàn Văn Hồng tỏ vẻ   chuyện gì.
"Anh giúp Thủ Mộc  phòng vận chuyển, thời điểm   xe cũng mang theo nó cho quen thuộc tuyến đường, cũng dạy nó lái xe." Hàn Văn Hồng .
Cố Lệ gật đầu, nhưng  : "Anh còn  dạy em lái xe ."
Hàn Văn Hồng kinh ngạc: "Vợ cũng  học ?"
"Đương nhiên  học, sắp tới em  một thời gian rảnh rỗi ở nhà, nếu chạng vạng  tan  trở về, em sẽ cùng    ngoài học lái xe." Cố Lệ : "Anh yên tâm, em học lái xe  nhanh,  mất bao lâu là  thể học , khẳng định nhanh hơn so Thủ Mộc."
Hàn Văn Hồng : "Được, nếu  tan  sớm thì sẽ trở về dạy em."
Cố Lệ    một cái, nếu là một  khác sẽ quản lý cô  cái  cái , chỉ  , cho dù cô   cái gì  đều sẽ  ngăn cản.
"Có vài  đàn ông  vợ  dạy dỗ cho , nếu  ba ngày  đánh  leo lên nóc nhà lật ngói." Cố Lệ .
Hàn Văn Hồng bình tĩnh: "Lời  như  cũng     gì, chúng  mặc kệ bọn họ, vợ  thì  chiều, hơn nữa, chiều chuộng cũng  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-415.html.]
Cố Lệ  liếc mắt   đàn ông một cái,   lớn lên   là , nhưng cũng  cái ưa ,    trong gu thẩm mỹ của cô, đặc biệt tư tưởng quan niệm   hề khác biệt với cô, điều  thật là khó  .
Hàn Văn Hồng   gì, bởi vì đường  phía    gì khó , cho nên  trực tiếp duỗi một bàn tay  nắm lấy bàn tay của cô.
Cố Lệ cũng mặc kệ ,  bàn tay to thô ráp  của  nắm, trong lòng cô cũng  là hưởng thụ, chẳng sợ đều là đôi vợ chồng   tuổi.
Lần  thời gian bọn họ về đến huyện thành cũng  còn sớm, lúc   là chạng vạng sáu giờ tối.
Hàn Văn Hồng đưa Cố Lệ về nhà đầu tiên để cô trở về nghỉ ngơi,  đó mới chạy xe đến chỗ thu mua để dỡ hàng xuống, cuối cùng mới về phòng vận chuyển cất xe.
Thời điểm  về đến nhà, Cố Lệ  ăn xong , đang ở cùng Đại Bảo Nhị Bảo  kể chuyện cô   ngoài  ở nhà mấy ngày nay khiến  em bọn họ  nhớ.
Nhị Bảo trực tiếp ăn vạ   cô  , Đại Bảo cũng bám    nó   .
Nhìn thấy con trai trở về, bà Hàn   phòng bếp lấy đồ cho con trai. Hàn Văn Hồng cũng lập tức ăn sạch sẽ mì sợi cùng trứng gà.
"Đưa Đại Bảo Nhị Bảo  nhà tắm tắm rửa ." Bà Hàn lấy sẵn quần áo cho cháu trai  đưa cho .
"Đại Bảo, Nhị Bảo,  thôi." Hàn Văn Hồng ngoài miệng thì  chuyện với hai con trai nhưng đôi mắt   vợ .
Đương nhiên Cố Lệ cũng   tắm rửa,  nhà cầm quần áo sạch sẽ liền  theo cha con bọn họ đến nhà tắm.
"Mẹ, đợi lát nữa  gặp." Đại Bảo vẫy vẫy tay với  nhóc, Nhị Bảo vẫn  ở một chỗ với , lâu lắm  gặp  nên nhóc nhớ lắm!
"Nhị Bảo ngoan, em là một bé trai,   cùng chúng  đến nhà tắm nam, bên  là nhà tắm nữ, chúng   thể đến đó." Đại Bảo  với em trai.
Nhị Bảo cũng     hiểu  , dù  cũng  ép .
Cố Lệ tạm biệt ba cha con  tiến  nhà tắm nữ  đó tắm rửa một cách thoải mái.