Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Quản lý Trần cũng là   tình cảm ân ái giữa hai vợ chồng, nên để Cố Lệ   ghế phụ, ông cùng những  khác đều  ở phía  xe. Bởi vì một trăm đôi ủng nhựa  chiếm nhiều vị trí, ngoài  cũng  thể trực tiếp   nó mà  lo hư hỏng gì.
"Quản lý Trần,   đồng chí Cố Lệ kiếm  một đơn hàng xuất khẩu!" Mã Trọng Dương lập tức báo  cho quản lý Trần chuyện .
Quản lý Trần vẫn   việc  nên  chút ngạc nhiên: "Trên điện thoại cũng  thấy  chị ?"
"Bởi vì việc   thể  rõ  điện thoại , hơn nữa thật , quan hệ với chỗ thu mua của chúng  cũng  lớn, đây là đơn hàng của quê nhà chồng cô .  mà   hỏi qua đồng chí Cố Lệ, cô  đồng ý  quê nhà cùng hợp tác với chỗ thua mua của chúng , nhưng mà chỗ thu mua cũng  lợi." Mã Trọng Dương .
Quản lý Trần lập tức hỏi Cố Lệ giành  đơn hàng gì, khi   là bán rau dại khô, cứ một cân là bán  hai, ba đồng tiền, vẻ mặt của ông đều là: "..."
"Sao bán ?" Quản lý Trần im lặng một lúc  mới hỏi.
"Tài ăn  của chị Lệ quả thật  gọi là  theo  kịp, qua lời  của chị , rau dại khô quả thật  thể so với sơn hào hải vị hải sâm bào ngư,  chỉ  thể kéo dài tuổi thọ còn  thể dưỡng dung nhan khiến   trẻ mãi, nếu    đây là rau dại khô,  khi  còn  chị Lệ lừa... Không ,  là  chị Lệ thuyết phục mới đúng." Đỗ Tiểu Hà .
Cô  thật sự  bội phục Cố Lệ, cô  cảm thấy bản  nếu ngày nào đó  thể học  của chị Lệ chỉ hai phần bản lĩnh thôi thì ngày  đều  cần lo,  đến nơi nào cũng đều  thể sử dụng ba tấc lưỡi khiến  việc đều thuận lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-414.html.]
Quản lý Trần: "... Làm ăn giả dối thì  thể ."
"Đây cũng   là  ăn giả dối, chị Lệ  làn da, tinh thần  trạng thái của chị , chính là bởi vì thường xuyên ăn rau dại  mới  thể dưỡng   như thế,  chỉ   mua về ăn thử xem thế nào thôi." Đỗ Tiểu Hà .
Quản lý Trần  về phía Mã Trọng Dương, Thẩm Văn Võ còn  Võ Cương: "Người  thật sự  bỏ  cái giá như  để mua rau dại khô?"
"Đơn hàng ở mậu dịch sẽ  nhân viên    công tác kiểm tra, tiền đặt cọc bọn họ cũng  giao , sẽ ở thời điểm mậu dịch thanh toán nốt, hợp đồng cũng đang ở trong bọc của đồng chí Cố Lệ." Mã Trọng Dương .
"Đối với chúng  mà , rau dại và rau dại khô cũng  còn lạ gì, nhưng đối với những    thì đúng thật  chút hiếm lạ, bọn họ  chú trọng giá trị dinh dưỡng, dường như bên trong rau dại đều  lượng dinh dưỡng nhất định, cho nên bọn họ mới đồng ý bỏ   tiền  để mua đơn hàng của Cố Lệ, nhưng bên  cũng  hào phóng, một  mà  đặt đến hai trăm cân rau dại." Võ Cương .
Thẩm Văn Võ gật đầu: "Nếu việc mua bán   của đồng chí Cố Lệ   định và  đơn hàng thường xuyên thì dùng rau dại khô để kiếm tiền đúng là một việc  lợi!"
Quản lý Trần hỏi: "Đồng chí Cố Lệ   đến việc quê nhà và chỗ thu mua hợp tác như thế nào ?"
" thấy ý của đồng chí Cố Lệ là  chỗ thu mua   trung gian, cho nên sẽ rút  một phần lợi nhuận nhất định cho chỗ thu mua, nhưng phần lớn  để  cho quê nhà của nhà chồng cô ." Mã Trọng Dương .
Quản lý Trần  nhịn  chậc một tiếng: "Quê nhà của nhà chồng cô  đúng thật là cưới  cô con dâu vàng,  gì cũng đều nghĩ đến việc kiếm tiền cho quê nhà."