phụ nữ  mắt quá bắt mắt, khiến gã   khỏi nhích  gần.
"  thật, nếu như cô nguyện ý ở cùng  vài ngày,  sẽ cho cô một năm tiền lương!" Gã  nhỏ giọng : "Cô hẳn là  kết hôn  ? Ở cùng  mấy ngày  trở về cũng  quan trọng, chồng cô cũng  phát..."
"Xin ông tự trọng!" Cố Lệ chán ghét ngắt lời gã ,  chằm chằm gã  với vẻ mặt như đang  thứ gì đó ghê tởm: "Còn dám vô lễ với  một câu,  trực tiếp cử báo ông!"
"Cử báo  ? Cô  cử báo  như thế nào?" Người đàn ông trung niên ha hả : "Cô thật sự cho rằng bọn họ sẽ che chở cô ? Nếu  ở đây  bắt nạt một chút,  sẽ trực tiếp  ầm ĩ lên, xem hội chợ  của các ngươi  thể tiếp tục diễn  , hơn nữa cô  chứng cứ bắt  ?  liền  cô  câu dẫn , đến lúc đó xem ai xui xẻo!"
Mẹ nó thật là ghê tởm về đến nhà!
Nếu như Cố Lệ   bàn tay vàng,  thì cô cũng chỉ  thể nhịn, nhưng mà cô , cô tuyệt đối sẽ  bỏ qua chuyện .
 hiện tại  thể  tay, chỉ  thể thu dọn đồ đạc, lạnh lùng rời .
Người đàn ông trung niên  còn hừ lạnh: "Chẳng lẽ cô cảm thấy tiền ít? Vậy cô  thể  giá , nếu như cô ,   thể cho cô ba năm tiền lương, cô thật sự   kiếm  tiền  ? Sau vài ngày trôi qua sẽ   ai phát hiện ..."
Cố Lệ chán ghét đến mức lười phản ứng gã , trực tiếp đến tìm nhóm  Đỗ Tiểu Hà,  thấy cô tìm  đồng bạn,  đàn ông trung niên  cũng  tiếp tục dây dưa, dù  nếu thật sự  ầm ĩ lên thì gã cũng sẽ  phiền toái.
"Chị Lệ,   ?" Đỗ Tiểu Hà hỏi.
"Không  việc gì, chị thấy hôm nay tựa hồ cũng   gì thu hoạch, cho nên    nữa." Cố Lệ .
Còn Võ Cương, Thẩm Văn Võ và Mã Trọng Dương, sự chú ý của họ đều đổ dồn  đồ gốm sứ, bởi vì đồ gốm sứ đặt ở đây thực sự  , thoạt   bền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-409.html.]
"Chị Lệ, bên  thật sự   mang gà vịt sấy khô đến đây đẩy mạnh tiêu thụ." Đỗ Tiểu Hà  với cô.
Cố Lệ  nghĩ  kết hoạch lộng  đàn ông đáng khinh ,   : "Có bán  ?"
"Bán    lắm, em thấy bạn bè nước ngoài   nhiều hứng thú." Đỗ Tiểu Hà lắc đầu .
Cố Lệ   gì, hàng xuất khẩu nào dễ dàng như , nhưng  lúc , một  trai nước ngoài tóc xoăn, trông giống như con lai, đến đây  bức tranh của Cố Lệ.
Cố Lệ thấy  còn nhỏ, xung quanh   ai khác nên : "Cậu bé,  lớn nhà em  ? Ra ngoài một   sợ  lạc ?"
"Cậu bé gì chứ, em  mười ba tuổi, chị cũng  lớn hơn em nhiều  ?" Chàng trai tóc xoăn dùng tiếng Trung sứt sẹo phản bác Cố Lệ.
Cố Lệ  : "Con trai của chị chỉ nhỏ hơn em mấy tuổi, chị lớn hơn em nhiều đấy."
Thiếu niên tóc xoăn giật   cô: "Con trai của chị  lớn gần bằng em ? Nhìn  ,  chị  trẻ."
"Cảm ơn, em   thẩm mỹ." Cố Lệ đưa  lời khẳng định với .
Thiếu niên tóc xoăn hỏi: "Vậy chị bao nhiêu tuổi ? Chị chăm sóc bản  như thế nào ?"
"Chẳng lẽ em    nên tùy tiện hỏi tuổi tác của một cô gái , đây là việc  lễ phép." Cố Lệ .
Thiếu niên tóc xoăn sực tỉnh , vội xin  cô: "Thực xin , là em  đúng, thật sự  nên hỏi tuổi,  xin hỏi chị chăm sóc bản  như thế nào? Mẹ em thường xuyên phàn nàn về việc dáng   đổi,  mặt  tàn nhang mà phát sầu!"
"Em cũng là một đứa trẻ hiếu thuận đấy." Cố Lệ  lòng  thiếu niên : "Cho nên chị cũng  lừa em, sở dĩ chị sinh hai đứa nhỏ còn trẻ như  là bởi vì  cảnh sinh hoạt ở quốc nội chúng chị, chúng chị ăn uống đều là thuần thiên nhiên  ô nhiễm, giống như rau dại , đây là thức ăn mà chị thích nhất, chị cảm thấy sắc mặt cùng dáng  của chị  như  là nhờ nó, chị thấy   khỏe mạnh từ trong  ngoài, cho nên  thể trông trẻ hơn tuổi!"