"Tình huống của cháu thím   rõ ràng cho nhà gái  ?" Võ Cương cũng hỏi.
"Đương nhiên  rõ ràng , hiện tại  nửa ngày , cháu  xem thời điểm nào gặp thì ?"
"Buổi sáng ngày mai lúc mười giờ   ?" Võ Cương .
"Từ quê nhà  thành cũng đến chín giờ, mười giờ gặp thì sợ  gấp, nếu  thì mười một giờ cháu xem như thế nào?" Thím Hồng  .
"Được." Võ Cương gật đầu.
Thím Hồng vui mừng : "Vậy cháu  chuẩn  ,  thể cưới  cô gái  cũng là phúc của cháu, thím thật sự thấy cô   !"
"Còn  bà lo lắng nhiều hơn." Mẹ Võ lôi kéo tay thím Hồng , hứa hẹn  khi việc thành sẽ cho một bao lì xì đỏ lớn!
Thím Hồng  đồng ý,   sang nhà họ Hàn bên ,  cho bà Hàn  thời gian ngày mai gặp mặt, bà Hàn cũng đồng ý.
Vì thế đến thời điểm chạng vạng Hàn Văn Hồng trở về,    thấy bà Hàn,  hỏi mới   chuyện .
"Đi nhà tắm tắm rửa cho thoải mái ." Cố Lệ lấy quần áo cho   .
Hàn Văn Hồng   đem Đại Bảo, Nhị Bảo  tắm rửa, ba cha con tắm rửa sạch sẽ mới trở về.
Cố Lệ  nấu xong cơm chiều, một món cá hầm, một món rau xanh, một món canh tôm khô, đương nhiên còn  một món xương sườn hầm.
Chỉ cần cô ở nhà thì đều sẽ nấu cho Hàn Văn Hồng  nhiều món ăn ngon, đừng thấy hiện tại vẫn còn trẻ, nếu là ăn  đủ thì  thể cũng  khỏe, chỉ là tuổi trẻ    mà thôi.
Cả nhà vây quanh cùng  ăn cơm, xong  mới  việc khác. Đại Bảo   bài tập, Cố Lệ chơi đùa với Nhị Bảo, chờ Hàn Văn Hồng dọn dẹp xong bát đũa, lúc  hai vợ chồng mới  thời gian rảnh để  xuống  chuyện phiếm.
"Vợ ,    em sửa chữa máy móc  khá." Hàn Văn Hồng .
Cố Lệ cong môi : "Đây đều là do  chồng dẫn dắt, lúc  em mới phát hiện  bản  thế nhưng cũng  tài năng ở phương diện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-387.html.]
Hàn Văn Hồng ,  đối với vợ  tất nhiên là tin tưởng vô điều kiện, nhưng việc   vẫn  chút khó hiểu: "Vài thứ  nhưng cũng  dễ dàng học."
Cố Lệ  sớm lấy  khá nhiều tài liệu về phương diện  từ trong hệ thống,  đó lấy cho  xem: "Còn học từ ở đây nữa."
Hàn Văn Hồng  thấy lập tức kinh ngạc: "Vợ , những tài liệu  em mua  từ  thế?"
"Mua ở chợ đen,  thấy   bán, em  hứng thú nên mua, tự nhiên  xem thử,  nghĩ tới thật đúng là cung cấp cho em nhiều kiến thức." Cố Lệ , đem chuyện quá khứ lúc   tỉnh thành bên , trưởng xưởng xưởng lớn ở tỉnh thành  nhận cô  việc  .
"Có thể giúp chúng  giải quyết các vấn đề về dừng chân còn  hộ khẩu các loại, khiến cho chúng   còn nỗi lo về ." Cố Lệ .
Hàn Văn Hồng kinh ngạc vô cùng,  đó   vợ "Vợ , việc  em thấy ?"
"Em còn  thể thế nào? Em thật sự chột ." Cố Lệ dựa  trong lồng n.g.ự.c : "Em cảm thấy vận khí của em  thì mới sửa , nếu như là gặp  mà sửa   thì ? Khi đó Trưởng xưởng  thể cảm thấy em đang giả dối  ? Cho nên tạm thời em  nghĩ sẽ , em nghĩ  xem thật nhiều tài liệu,   phòng sửa chữa bên  tìm nhiều máy móc cần sửa chữa, chờ em nắm chắc , đến lúc đó chúng   suy nghĩ xem    tỉnh thành  , ạnh thấy như thế nào?"
Hàn Văn Hồng chần chờ: "Đi tỉnh thành, phương diện công việc của  sẽ sắp xếp  ?"
"Khẳng định  sắp xếp  cho , nếu  em cũng   ." Cố Lệ .
Hàn Văn Hồng    , ôm cô  : "Nếu là bên   thể sắp xếp  cho ,  nếu em   thì chúng  cùng , chỉ là lúc , tiền lương của  sợ là  so  với em, nên đành khiến em thành  kiếm tiền chính ."
"Anh Văn Hồng ở trong nhà đảm đương việc nấu ăn gia đình cũng khá  mà." Cố Lệ  tủm tỉm .
Hàn Văn Hồng , thấp giọng : "Có  kêu ."
Cố Lệ giận   liếc mắt một cái: "Không kêu."
Anh mắt Hàn Văn Hồng mang thâm ý  cô: "Vậy thì đêm nay   kêu."
"Không   hổ, cả ngày chỉ  nhớ thương về chuyện ." Cố Lệ ngoài miệng    nhưng tay   thành thật, cho tay sờ  trong bụng , vuốt thật là thoải mái.
Hàn Văn Hồng  cô khiêu khích, lúc đó là tám giờ tối,  cứ thế bắt Đại Bảo Nhị Bảo  ngủ,  ban ngày cả hai đều  chơi đùa mệt mỏi , đứa bé thấy  trai ngủ  cũng ngủ theo,  ngoan ngoãn.
Cả hai đều  ba bọn họ ôm sang giường ngủ cùng bà nội, mãi cho đến qua nửa đêm, lúc  mới  ôm bọn họ trở về.