Ngày hôm  buổi sáng còn  sáng hẳn Hàn Văn Hồng    cửa, bà Hàn cũng  sớm  sủi cảo cho  ăn. tối hôm qua  nấu chín  ngâm ở trong nước lạnh, buổi sáng dậy nấu nóng lên là  thể ăn.
Toàn bộ quá trình   tạo  âm thanh nào lớn nên  ảnh hưởng đến Cố Lệ.
Tối hôm qua Cố Lệ  hề tiến  lớp học để học tập, thật sự là do ở cùng với Hàn Văn Hồng nên  nhớ tới.
Một giấc ngủ tỉnh dậy thì trời  sáng,  thấy thời gian  còn sớm, Cố Lệ lập tức rời giường  dọn dẹp.
Bà Hàn  nấu xong cháo gạo kê, bà cùng Đại Bảo Nhị Bảo đều  ăn xong, đang ở cửa  chuyện cùng thím Hồng.
Thấy Cố Lệ  dậy, bà Hàn lập tức  với thím Hồng: "  hỏi Lệ Lệ một chút xem con bé    bà   ."
Bác Hồng đành ở bên ngoài xem cháu trai chơi cùng Nhị Bảo.
Trong phòng bà Hàn đang  chuyện cùng với Cố Lệ: "Lệ Lệ, con   một  tên là Võ Cương ở chỗ thu mua bên   ?"
Cố Lệ ngạc nhiên hỏi: "Sao   hỏi đến   thế?"
Bà Hàn : "Thím Hồng đến  với ,     đến đây tìm thím Hồng, nhờ thím Hồng hỗ trợ tìm một mối hôn sự phù hợp."
Cố Lệ lập tức : "Mẹ,   còn nhớ lúc  con từng  với  về một  đồng nghiệp của con ? Người mà thấy việc nghĩa là giúp đỡ hết lòng hết ." Lúc  cô   đến tên Võ Cương, chỉ  là đồng nghiệp.
Bà Hàn   lập tức vui mừng, : "Anh  chính là  con  lúc  đấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-385.html.]
Cố Lệ  : "Là  ." Lại hỏi: "Lúc thím Hồng  chuyện về   với ,   hình dung  một chút bề ngoài ?" Dù  thì tình huống Võ Cương khá đặc biệt, nếu  giới thiệu thì khẳng định  chồng cô  thể liên tưởng đến.
Bà Hàn : "Chưa  gì cả."
Cố Lệ: "... Bà mối  cũng  đáng tin cậy ." Bà   ý  giấu giếm một chút nội tình.
Thật  bà Hàn  nhiều nên  trách: "Bà mối nào   một nửa sự thật   coi là  lương tâm,  giấu giếm   từng ly hôn,   con, cũng   dối trong nhà vẫn còn một  già,  nhà đơn giản, chính là lớn lên cũng   , là bởi vì vợ  tâm tính kiêu ngạo cho nên ly hôn với  . Anh   đánh vợ  hút t.h.u.ố.c lá uống rượu,  ham mê những cái  xa." Đây là nguyên văn là lời thím Hồng .
Ban đầu bà Hàn còn tưởng rằng lớn lên    là lớn lên , nhưng bà   thèm để ý cái , đàn ông lớn lên   gì quan trọng, chủ yếu là quan tâm đến lập nghiệp,  đánh vợ, đối xử  với vợ, như thế là , cần gì quan tâm       chứ.
  con dâu  qua bà Hàn  lớn lên    là bởi vì   một cái lỗ tai, cho nên khi    lịch sự.
"Lệ Lệ,    công tác       là  như thế nào ?" Bà Hàn hỏi.
"Không tồi, nếu  thể thành thì chị Văn Vân  thể gả cho  ." Cố Lệ trả lời cũng  đơn giản: " mà   chúng con trở về,   đồng nghiệp còn  giới thiệu em họ năm nay mười tám tuổi cho  , nhưng mà    đồng ý,  tuổi quá nhỏ. Con thấy ý của  , dường như tạm thời vẫn   cưới vợ."
"Kém mười hai tuổi thì khẳng định sẽ  dám , lúc   vợ  chính là bởi vì     một cái lỗ tai nên mới ly hôn với  . Mẹ thấy   cũng là  kiên định, khẳng định đồng ý sinh hoạt với một cô gái kiên định như Văn Vân!" Bà Hàn .
"Vậy thử xem xem." Cố Lệ gật đầu, Hàn Văn Vân nếu  thể tìm  hạnh phúc thì chuyện  cũng  chắc   một chuyện , về  ở trong thành cũng nhiều thêm một nhà họ hàng,  chồng cô cũng  thể  chơi nhiều hơn.
Bà Hàn   bên ngoài trả lời bác Hồng, tỏ vẻ con dâu   Võ Cương.
"Không  một lỗ tai." Bà Hàn  với thím Hồng.