Ước chừng chiếc xe lớn chở hàng hóa   chia  hai xe trở về, một xe thì  vận chuyển  hết. Một xe là sản phẩm biển gồm vài thứ cá biển rong biển khô, một xe là muối biển. Cố Lệ  ở ghế phụ của xe thứ nhất, vị trí cạnh Hàn Văn Hồng.
"Sao   đổi sang tổ lái xe đường ngắn?" Cố Lệ  .
Hàn Văn Hồng  lái xe  : "Trường Thắng ở nhà dưỡng thương,    chạy xe với  khác nên quyết định  đổi."
Vẻ mặt Cố Lệ thất vọng: "Vậy ? Em còn tưởng rằng là vì   xa em nên mới đổi, xem  là tự em mơ mộng hão huyền ."
Hàn Văn Hồng chạy đến một nơi khá vắng vẻ  dừng xe, Cố Lệ  rõ nguyên do: "Sao  dừng... Ô Ô..."
Cô vẫn   xong, Hàn Văn Hồng  cởi bỏ đai an  lập tức ôm lấy mặt cô  hôn lên, Cố Lệ   vẻ kêu lên hai tiếng  quàng tay vây quanh cổ .
Cũng    trải bao lâu, lúc  hai  mới lưu luyến tách , Cố Lệ nghĩ  sẽ tiếp tục lái xe, quả nhiên xe tiếp tục khởi hành vì  ưu tiên công việc lên hàng đầu, dường như Hàn Văn Hồng tỏ   từng phát sinh chuyện gì mà tiếp tục lái xe về nhà.
Cố Lệ  xuống liếc mắt  một cái, ồ, thiếu chút nữa cô  cho rằng sức quyến rũ của  giảm xuống, hóa  là  .
 mà  cần   cũng , hai  bọn họ vẫn  từng  ở trường hợp thế .
 mà  mắt thời gian  thích hợp,   cô  nhiều bụi bẩn vẫn còn   tắm rửa sạch. Hiện giờ  chạy  cách ngắn, hôm nào tìm  thời gian thích hợp thì cùng  thử xem?
Không bao lâu thì trở về huyện thành, Hàn Văn Hồng đưa cô về nhà đầu tiên: "Phải đến đêm  mới về , em nghỉ ngơi  ."
"Anh cẩn thận một chút,  chậm một chút." Cố Lệ   .
Hàn Văn Hồng tiến  gần  hôn Cố Lệ hai cái, lúc   mới tươi   : "Anh  mà, đừng lo lắng."
Cố Lệ về nhà , Hàn Văn Hồng đem hàng hóa vận chuyển đến chỗ thu mua,  đó  lái xe   nội thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-384.html.]
Đến khi  xong việc về nhà thì lúc  cũng  mười giờ đêm.
Cố Lệ cũng  thấy  mệt mỏi,  tới  lui cũng  gần, vài tiếng đồng hồ chứ  ít !
Bà Hàn còn  Đại Bảo Nhị Bảo đều   ngủ, chỉ còn  hai  bọn họ vẫn còn thức, Cố Lệ đợi  trở về lập tức đổ nước ấm  bồn gỗ to cho  tắm rửa.
Hàn Văn Hồng tự nhiên ngoan ngoãn  lời, chờ  tắm rửa sạch sẽ xong thì vợ    cho  một bát mì sợi.
"Nhìn em  gì, mau ăn ." Cố Lệ    chằm chằm,  nhịn   .
Hàn Văn Hồng : "Lâu lắm    gặp vợ ."
"Sắp tới em  vài ngày  nghỉ ở nhà, mau ăn ." Cố Lệ lập tức .
Hàn Văn Hồng lập tức ăn một chén mì thịt bò trứng, ăn xong tự dọn dẹp  thứ,  đó   đánh răng   về phòng với Cố Lệ.
Thời điểm Cố Lệ  xe của  trở về    kể chuyện  đổi từ tổ đường dài sang tổ  cách ngắn, hiện tại   về đương nhiên cô  để  nghỉ ngơi .
Hàn Văn Hồng   nghỉ ngơi,  chỉ   cận cùng vợ một chút, thế mà  chẳng thấy vợ  khiến  bứt rứt khó chịu.
Cứ thế chỉ ôm một cái là  thể buông tay, cho đến  khi gió êm sóng lặng, Cố Lệ chỉ  thể than thở một tiếng, đàn ông lâu ngày  gặp đúng là  thể trêu .
"Vợ ." Hàn Văn Hồng quyến luyến vô cùng ôm cô trong ngực, thanh âm khàn khàn mang theo sự thỏa mãn  khi xong việc.
Cố Lệ xem thời gian  mười hai giờ , định là   chuyện với , nhưng mà cũng chỉ  thể để : "Mau ngủ , sáng mai  còn  lái xe."
Hàn Văn Hồng ừ một tiếng,  cũng  cô mệt mỏi nên  quấn lấy cô nữa mà hai  dựa   mà ngủ.